PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 2968

Vọng Nguyệt nhìn Đồ đại sư vẫn đang đứng đó:

- Vậy còn hắn?

Dương Thiên nắm lấy tay nàng lôi đi:

- Mặc kệ hắn.

Hai người lóe lên một cái rồi biến mất. Một hồi lâu sau, ba bóng người

mới từ một vị trí sâu bên trong Thánh Anh Tông phóng ra, đáp xuống ngay
bên cạnh Đồ đại sư.

- Đồ đại sư.

Gọi liên tục vài lần không có tiếng trả lời, một người đặt tay lên vai Đồ

đại sư. Một tiếng nổ nhỏ phát ra, Đồ đại sư giống như quả bóng nổ tung,
hóa thành một đám tro bị gió cuốn bay đi.

Ba người thở dài:

- Hỏa Pháp Tắc! Sư thúc căn dặn chúng ta dù có chuyện gì cũng nhất

định không được hiện thân quả nhiên là có đạo lý của người.

Đưa Vọng Nguyệt rời xa Thánh Anh Tông, Dương Thiên cùng nàng hạ

xuống một ngôi làng nhỏ. Vào quán ăn gọi vài món đơn giản, Dương Thiên
mới nói:

- Thật xin lỗi, là do ta bất cẩn khiến ngươi bị bắt đi.

Vọng Nguyệt lắc đầu:

- Không sao, Vọng Nguyệt Ngư chúng ta có năng lực hồi phục rất tốt,

vết thương nhỏ này không có gì đáng ngại. Hơn nữa ngươi cũng đã xử lý

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.