PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 609

Vừa nói hết câu, da thịt hắn đã chuyển sang màu đỏ. Hai mắt trợn tròn,

nổi lên những sợi tơ máu. Cổ họng mở to nhưng không phát ra bất kì âm
thanh nào. Cả người bất ngờ phát ra một ngọn lửa, Đỗ Hùng như một ngọn
đuốc lóe sáng nhưng rất nhanh vụt tắt. Chỉ để lại một bãi đất màu đen, Đỗ
Hùng biến mất như chưa từng tồn tại.

Dương Thiên cũng đã đi được một khoảng khá xa, không khỏi lắc đầu

thở dài. Đây đều là do hắn tự chuốc lấy. Nếu hắn không có ý định trả thù,
cũng sẽ không bị Tâm Hỏa của Dương Thiên giết chết, tự làm thì tự chịu
mà thôi.

Đưa Bạch Khiết về đến nhà, lúc này tâm trạng của nàng cũng đã bình

tĩnh trở lại, nhìn Dương Thiên hỏi:

- Ngươi làm sao biết ta gặp nguy hiểm mà có thể xuất hiện cứu ta. Chẳng

lẽ ngươi vẫn luôn theo dõi ta?

Dương Thiên mặt đen lại, hắn từ khi nào trở thành cái đuôi trong truyền

thuyết vậy?

- Ta nghĩ ngươi xem phim quá nhiều rồi. Ta chỉ là vô tình có việc đi qua

đây. Thấy hắn lén lút theo ngươi nên mới đi theo xem có chuyện gì xảy ra
thôi.

Bạch Khiết vẻ mặt có chút thất vọng:

- Như vậy a. Đúng rồi, ngươi tại sao lại lợi hại như vậy, chỉ cần trừng

mắt Đỗ Hùng đã quỳ rạp xuống đất. Còn có, màng sáng khi nãy hất văng
hắn rốt cuộc là thứ gì. Ngươi có phải là siêu nhân hay không?

Dương Thiên bị nhiều câu hỏi tấn công cùng một lúc, cũng không biết

bắt đầu trả lời từ đâu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.