PHONG VÂN - Trang 155

huynh đệ vô tình phát hiện ra hành tung của hắn, khó khăn lắm mới nhận
được tin báo của y! Hôm nay chúng ta đến đây không phải để giết Quỷ Hổ,
chỉ mong hỏi được hắn mai táng chủ nhân nơi nào. Nếu cừu nhân thực sự
đã chết thì mang thi thể về tế vong linh cha, còn nếu chưa chết thì thù cha
nhất quyết phải báo!”

Phong Thành Hòa cũng sốt ruột báo thù như đại ca, nhưng hắn vẫn nghi

ngờ liệu sau khi tìm thấy Quỷ Hổ đại ca sẽ ép hỏi như thế nào. Cho dù thế
nào đi nữa, như sáng nay, nếu không phải Phong Thanh Ưng lấy cái chết
của cha bức ép thì hắn cũng chẳng đi cùng, huống chi trong lòng luôn coi
thường Linh Ngọc, nên vẫn cố nói: “Đại ca, thù cha đương nhiên không đội
trời chung, nhưng nếu dựa vào đồ bất nghĩa này để đạt mục đích, chỉ sợ…”

Lời còn chưa dứt, chợt nghe Linh Ngọc cười nói: “Phong nhị hiệp nói

sai rồi! Ta thấy ngài thành kiến với ta thật sâu, chẳng kém gì vị Kỷ Nhu cô
nương bên cạnh ta.”

Giỏi cho Linh Ngọc! Tuy rằng mới đỏ mặt tía tai với Phong Thanh Hòa

nhưng chưa đến một chớp mặt đã khôi phục thái độ tự nhiên, mặt lộ vẻ
thoải mái cười tà bên cạnh nữ tử kia.

Hóa ra cô gái này tên là Kỷ Nhi. Nhiếp Phong thầm nghĩ, thật là một cái

tên dịu dàng đẹp đẽ! Người cũng dịu dàng làm sao! Nhưng chợt nghe Linh
Ngọc chậm rãi nói: “Vị Kỷ Nhu cô nương này cùng tại hạ và Quỷ Hổ là
thanh mai trúc mã, tình nghĩa rất sâu nặng, mười ba năm trước sau khi y
mất tích, nàng vẫn kiên quyết chờ đợi nghĩa huynh ta quay về. Nên lần này
ta mang hai người lên tuyết sơn tìm nghĩa huynh, nàng khinh thường ta
lắm, đi theo xem thử. Chỉ có điều Phong nhị hiệp và nàng không biết trong
lòng ta cũng có nỗi khổ! Ài, xem ra hôm nay không nói không được…”

Linh Ngọc nói đến đây, lập tức lắc đầu thở dài tỏ vẻ bất đắc dĩ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.