PHONG VÂN - Trang 185

Chỉ có điều cho đến đêm nay, Nhiếp Phong vẫn chưa phải dùng võ lần

nào, bởi vì không có mãnh thú hay lang sói tới gần, mọi thứ đều yên ổn.

Nhưng đến buổi chiều ngày chữa thương cuối cùng theo dự liệu của

Quỷ Hổ, Nhiếp Phong chợt nghe thấy một tràng âm thanh kì lạ truyền đến
từ ngoài động. Quỷ Hổ vẫn nhắm mắt điều tức như cũ, đang ở thời điểm trị
thương căng thẳng cuối cùng nên Nhiếp Phong cũng không muốn quấy rầy
gã, vì vậy nó bèn bước ra ngoài động xem sao. Nhưng không ngờ, sau khi
nhìn xong lại không khỏi chấn động!

Chỉ thấy một bóng đen đang ở khoảng cách tầm năm trượng đang bước

tới từng bước một, nhưng không phải mãnh thú mà còn hung bạo hơn mãnh
thú gấp bội, cha nó – Bắc Ẩm Cuồng Đao Nhiếp Nhân Vương! Là Nhiếp
Nhân Vương!

Sơn động này vốn ẩn sau một gò tuyết, bình thường không dễ gì phát

hiện, chẳng rõ vì sao Nhiếp Nhân Vương lại vòng qua gò tuyết. Đáng sợ
nhất vẫn là vết máu chưa khô còn lưu lại trên Tuyết Ẩm đao, không biết y
lại mới vừa giết ai hay con gì nữa, lúc này hai mắt còn đỏ bừng như lửa, đủ
thấy sát ý còn chưa nguôi, vẫn còn điên cuồng như cũ. Nếu Nhiếp Phong ra
gặp cha thì có thể thoát khỏi hung hiểm hiện tại, nhưng Quỷ Hổ còn đang
bị thương thì khó mà thoát được!

Nỗi lo sợ này chẳng phải nhỏ, Nhiếp Phong cũng không để ý đến việc

Quỷ Hổ đang trong giai đoạn căng thẳng mà vội vàng chạy vào trong động
hoảng hốt kêu lên: “Đến rồi kìa!”

Quỷ Hổ trợn hai mắt, mặc dù ở cùng đứa nhỏ này không lâu nhưng hắn

cũng biết nó rất ít khi sợ hãi điều gì, thấy Nhiếp Phong kích động như thế,
dù thương thế còn chưa lành nhưng Quỷ Hổ cũng vận khí tức kinh mạch
toàn thân, hỏi: “Dã thú à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.