PHONG VÂN - Trang 191

bốc cao, thú tính đại phát, y gầm thét điên cuồng, tiếng gào vang vọng toàn
sơn động, làm cát đá trên vách động ầm ầm rơi xuống, sơn động giống như
đang sập xuống vậy!

Nhiếp Phong vẫn không sợ hãi, không ngừng điểm huyệt Nhiếp Nhân

Vương, khiến y mất hết nội lực ngồi lại trên mặt đất, cho đến lúc khí lực
Nhiếp Nhân Vương không còn lên nữa nó mới dừng tay. Trong động lại
yên tĩnh như cũ!

Nó ngây ngốc nhìn về phía người cha điên cuồng như mãnh thú, hôm

nay lại ở trong tay mình, quả thực khó mà tin!

Nhiếp Nhân Vương nội lực suy kiệt, ngực phập phồng lên xuống, hung

hăng nhìn Nhiếp Phong như muốn ăn tươi nuốt sống đứa con trai vậy! Quỷ
Hổ cố gắng đứng lên, từng bước từng bước lại gần con thú điên này, miệng
rỉ ra một đường tơ máu, thương thế lại càng nặng hơn, thật không biết đến
khi nào mới khỏi hẳn.

Gã vẫn cố gắng tự chống đỡ, tập tễnh bước tới trước mặt Nhiếp Nhân

Vương, hai con mắt nhìn chằm chằm vào y, hỏi từng chữ: “Là…ngươi…
giết…hổ?”

Nhiếp Phong thoáng e sợ, giống như dự cảm điều gì, nó vội tới cạnh cha

mình.

Nhiếp Nhân Vương cuồng tính khó kiềm, không hề sợ hãi, hít một hơi,

nghiêm nghị đáp: “Không sai! Là Nhiếp Nhân Vương ta giết thì sao?”

Quỷ Hổ nghe xong sắc mặt đột nhiên thay đổi, liền vận chút nội lực còn

lại, một trảo chực nện xuống đầu y, nhưng cũng lúc đó, gã nhìn thấy Nhiếp
Phong bên cạnh tựa như đang làm thế sắp lao ra chắn, lại thấy ánh mắt sáng
như đuốc của Nhiếp Nhân Vương, hổ trảo dừng lại giữa không trung, thật
lâu thật lâu sau, Quỷ Hổ bỗng nhiên thu trảo, chậm rãi nói: “Nội lực…ta…
không đủ, thôi…vậy…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.