PHONG VÂN - Trang 240

Nhiếp Phong mặc dù không còn là một đứa bé của ngày xưa nữa nhưng

mà chuyện tình cảm rắc rối phức tạp như thế thì cũng khó mà hiểu ra được,
huống hồ nó mới chỉ là một đứa trẻ mười một tuổi đầu? Nó làm sao hiểu
được nếu một người đã bị hủy hoại gương mặt như thế, nếu thực sự yêu
nàng thì…

Ngay lúc Nhiếp Phong và Quỷ Hổ sắp ra khỏi thì Phong Nguyệt Trọng

Trọng lại lao đến mạnh mẽ vô cùng, bất ngờ, Phong Thanh Ưng xông lên
trước trận, kim kiếm vung lên đẩy hai người vào lại trong trận, còn chính
hắn cũng đáp xuống trận, dẫn hai người vào giữa vòng vây của bốn mươi
chín người, trong giây lát hai người không thể nào thoát ra được!

May mà đệ đệ hắn là Phong Thanh Hòa còn đang do dự, chưa biết làm

sao vì những biến cố ấy xảy đến quá nhanh!

Nhanh tựa như thanh đao sát nhân của Nhiếp Nhân Vương!

Đang lúc mọi người hỗn chiến, bỗng dưng lại có một tiếng rống giận

đinh tai nhức óc truyền đến, tiếp đó là những tiếng kêu thảm thiết liên tiếp!

Những tiếng kêu liên tiếp ấy là của hơn mười người cùng vang lên!

Phong Thanh Ưng đang kịch chiến vội vàng liếc nhìn đại trận, thấy hơn
mười môn hạ bị Nhiếp Nhân Vương chém bay đầu, máu tươi bắn tung tóe
đầy trời, giống như địa ngục nhân gian!

Nhiếp Nhân Vương giống như Diêm Vương chốn địa ngục, đang lồng

lộn gào lớn: “Cầm thú! Ngươi mới rồi oai phong lắm mà, mau lăn ra đây
cho ta!”

Y hú lên một tiếng điên cuồng rồi lại vung đao lên, hơn mười tên nữa lại

bị chém đứt đầu, tựa như y đang bổ dưa thái rau, khí thế không gì cản nổi!

Cầm thú mà y gọi đương nhiên là Linh Ngọc rồi! Con cáo mượn oai

hùm này, thứ súc sinh sợ ác khinh thiện này không biết đã sớm chui rúc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.