PHONG VÂN - Trang 251

một mặt nói với cha con Nhiếp Nhân Vương: “Nếu…cha con ngươi…thoát
được, xin…ném Nhu…xuống cùng ta, nàng…nhất định…sẽ…rất vui…”

Nói tới đây, thanh âm của gã đã nghẹn ngào cực độ, nhưng vẫn ngẩng

lên nhìn Nhiếp Phong trên bờ vực!

Ở chung với đứa nhỏ này mấy ngày, bỗng nhận ra thật khó rời xa nó,

thật ra là vì đâu?

Gã không hiểu! Gã chỉ hy vọng có thể nhìn nó lâu hơn một chút!

Nhìn một lần cuối cùng!

Nhiếp Phong nước mắt như mưa, thân hình bé nhỏ run run, miệng

không ngừng kêu gào: “Thúc thúc…đừng mà, cầu xin thúc…đừng làm
vậy…”

Nhưng Phong Thanh Ưng ở bên đã hiểu chuyện gì sắp xảy ra, kim kiếm

chuyển hướng nhằm bàn tay Quỷ Hổ, tuyệt đối không cho hai người cơ hội
thoát ra!

Có điều Quỷ Hổ còn nhanh hơn, kiếm trong tay hắn còn chưa kịp phát

lực thì Quỷ Hổ đã đột nhiên vận hết công lực cả đời, tay trái đẩy Nhiếp
Nhân Vương lên trên, hai chân đạp vào vách đá phát lực, thân hình mượn
lực bay lên trên, ngay lúc đó, song chưởng Quỷ Hổ lại đánh mạnh vào lưng
Nhiếp Nhân Vương vừa mới dừng lại giữa không trung, đẩy hắn lên trên!

Mọi việc xảy ra quá nhanh, Nhiếp Nhân Vương trong tiếng hét điên

cuồng được Quỷ Hổ đẩy lên khỏi vách đá, nhưng cùng thời gian, Quỷ Hổ
không thể bám lại vào vách đá nữa, lơ lửng giữa không trung. Song chưởng
mượn lực đẩy Nhiếp Nhân Vương lên, còn thân hình Quỷ Hổ thì rơi xuống
càng nhanh hơn, Nhiếp Phong khóc lớn: “Thúc thúc!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.