PHONG VÂN - Trang 264

nhất lâu, môn hạ thấp kém càng không được phép vào, ai vào lập tức –
Chém!

Nhưng ngay lúc này lại đang có một nam tử bước vào Thiên hạ đệ nhất

lâu, hắn là một trong số ít người được phép vào trong lâu, nhưng chính hắn
cũng không xứng được ở trong lâu mà chỉ được ở “Trạm Hòa Quỵ” (Dừng
lại và Quỳ xuống)!

Thân hình hắn gầy gò như thể đã quá ba mươi, nhưng sam y vàng óng

có tay áo rộng, trên đầu đội mão vàng, khiến cho cả người hắn trông thật
buồn cười!

Có lẽ bởi vì hắn muốn sống, thực muốn được sống.

Màu vàng có thể làm người ta vui mắt, buồn cười, có thể làm người ta

thich thú. Hắn khổ tâm cải trang làm trò chỉ vì muốn ai đó thấy thoải mái!

Ai đó này đương nhiên chính là bang chủ mà đám môn chúng Thiên Hạ

Hội vẫn thường xuyên kêu gào “Hùng cứ vạn thế, bá nghiệp thiên thu” –
Hùng Bá!

Hùng Bá, thật là một cái tên kiêu hùng, cả người phát ra một thứ khí độ

vương giả “Trên trời dưới đất, cũng chỉ mình ta”! CŨng chỉ có người như
hắn mới xứng đáng làm chủ Thiên hạ đệ nhất lâu này! Cũng chỉ có người
như hắn mới xứng đáng nắm quyền sinh quyền sát trong Thiên hạ đệ nhất
lâu!

Nam tử mặc áo vàng kia từ lúc bang hội mới lập đã kề cận bên Hùng

Bá, là quân sư đấm lưng bóp gối, xoay xở chạy chọt lẫn hiến kế cho Hùng
Bá – Văn Sửu Sửu, có thể nói hắn chính là người hầu bên cạnh Hùng Bá.

Văn Sửu Sửu đối với vị trí của mình cũng không hề thấy bất mãn, có lẽ

cũng là bị buộc “không hề bất mãn”. Chỉ có điều, tài trí bình thường như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.