PHONG VÂN - Trang 395

đã nhanh như chớp rơi xuống cạnh đầu gối Phật.

Nhanh như cắt, Nhiếp Phong cắn răng, dùng hết công lực cắm mạnh

Tuyết Ẩm xuống bên gối Phật, “Tranh” một tiếng, thế rơi của hai người
dừng lại.

Vừa thoát chết trong gang tấc, còn chưa leo lên tới gối phật được, cả hai

đột nhiên nghe tiếng binh khí giao tranh từ trên đỉnh truyền xuống.

Phóng mắt nhìn lên đã thấy đao ảnh đầy trời, hóa ra Nhiếp Nhân Vương

và Đoạn Soái đã đấu tới cạnh đỉnh Phật.

Đao trên tay Nhiếp Nhân Vương tuy là thứ vứt đi nhưng Hỏa Lân Kiếm

chưa xuất vỏ, Đoạn Soái vẫn phải khổ sở dùng vỏ kiếm đón đỡ. Bởi vì
Thực Nhật kiếm pháp phải phối hợp với Hỏa Lân Kiếm mới có thể phát
huy uy lực tối cao, luận về chiêu thức thì rõ ràng Đoạn Soái đang rất chật
vật, liên tục thối lui.

Nhiếp Phong Đoạn Lãng thoáng nhìn thấy trận chiến kinh tâm động

phách kia, vội vàng leo lên gối Phật, Đoạn Lãng trong lòng nóng như lửa
đốt, kêu lớn: “Cha!”

Nhưng dù nó có kêu đến rách cổ họng nhưng thanh âm non nớt vẫn bị

tiếng sóng cuồn cuộn và tiếng gió lạnh át đi.

Sóng cuộn trào, gió thét gào, người cũng lớn tiếng gào!

Trên trời dưới đất tựa như đều đang chờ đợi một người ra đời!

Một cường giả ra đời!

Những bụi cây vốn là nơi rất bình thường.

Nhưng nếu trong bụi cây có cao thủ ẩn nấp thì nguy cơ hiển hiện tứ bề,

cực lỳ không tầm thường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.