PHONG VÂN - Trang 427

Nơi này ngay cả một gian phòng ngủ cũng rộng lớn kinh người như thế,

tổng thể rộng lớn chừng nào thật khó mà tưởng tượng nổi.

Nhưng ngay lúc này, ngoài cửa bỗng vọng vào đáp án, một đáp án kinh

tâm động phách.

“Nơi này chính là Thiên Hạ Hội!”

Lời vừa dứt, một người đã đẩy cửa mà vào.

Theo ngữ điệu trầm hậu trong câu trả lời kia mà nghe, xem chừng người

tới ắt phải là bậc trưởng giả đức cao vọng trọng, nhưng không ngờ người
xuất hiện trước mặt hai người Nhiếp Phong lại là một thiếu niên cao lớn
chừng mười sáu tuổi, mặc áo y phục xám, dung mạo thuần hậu trung thành,
đẩy vẻ thân thiết, Nhiếp Phong bạo gan hỏi: “Nơi này…đúng là Thiên Hạ
Hội sao?”

Thiếu niên áo xám thoải mái đáp: “Không sai, là Thiên Hạ Hội chúng ta

cứu hai người bên bờ sông Mân Giang về.” Lại tiện thể tự giới thiệu: “Ta là
Tần Sương.” Hóa ra thiếu niên áo xám này chính là Tần Sương.

Nhiếp Phong nghe xong kinh ngạc đến mức thở dốc, tựa như không tin

mình đang ở trong Thiên Hạ Hội, Đoạn Lãng từ bé sống trong Lạc Sơn,
chưa từng ra ngoài, cái gì cũng chưa nghe qua, thấp giọng tò mò hỏi:
“Nhiếp Phong, Thiên Hạ Hội là cái gì thế?”

Nhiếp Phong đáp: “Đoạn Lãng à, Thiên Hạ Hội là giang hồ đệ nhất đại

bang, cùng với Vô Song Thành gần như chia đôi võ lâm đó.”

Đoạn Lãng mặc dù từng nghe Đoạn Soái kể rằng trong giang hồ có rất

nhiều danh môn đại phái, nhưng nay chính mình không ngờ lại ở trong đó,
sợ tới mức cứng cả lưỡi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.