PHONG VÂN - Trang 563

Bởi vì y mặc dù hiểu rõ Thiên cơ, nhưng lại không thể nào làm trái

Thiên cơ.

Mắt thấy sinh linh đồ thán, y chỉ có thể than một tiếng lực bất tòng tâm.

Y biết, nếu mình cũng không nhịn được mà ra tay chống lại thiên mệnh thì
nhất định sẽ bị trời phạt, tin rằng còn thảm hơn cả Bộ Kinh Vân trước mặt.

Y chính là Nê Bồ Tát! Nhưng nhìn thấy Bộ Kinh Vân vì cứu người mà

bị hồng thủy đánh ngất, hai mắt người này chợt hiện lên vẻ thương tiếc,
không khỏi cúi đầu chua xót, bùi ngùi thở dài: “Chính không phải chính,
ma không phải ma, cho dù lấy tính mạng ra đánh cược nhưng cuối cùng
vẫn không buông bỏ. Hài tử, nếu ngươi có thể khóc, chỉ e là nước mắt còn
mãnh liệt hơn cả nước lũ này.”

Ôi, nghe giọng nói này rất giống với ông từ mà Bộ Kinh Vân đã gặp,

hay y chính là ông từ có gương mặt mơ hồ kia?

Y nhìn chằm chằm vào Bộ Kinh Vân đang trôi trên mặt nước, đôi tay

như đang chỉ trích, không khỏi hít một ngụm khí lạnh, ngửa mặt lên trời
than: “Thôi mà! Nếu luận nhân quả thì hành động của đứa bé này không
nên tuyệt mạng. Lão phu trước đây lập chí tính huyền cơ, cũng chỉ vì muốn
cứu độ chúng sinh, làm một người như hắn vậy, nhưng lão phu lại không
thể cứu người…Trời ơi! Xin cho ta phạm Thiên cơ một lần, cho ta đến cứu
hắn đi mà!”

Y nói xong, đang muốn nhảy xuống dòng nước cứu Bộ Kinh Vân,

nhưng ngay lúc này, trong bầu trời tối đen bỗng truyền đến một tiếng sấm
rền vang.

“Ầm” một tiếng sấm nổ vang, cước bộ của ý thoáng chống ngừng lại.

Y không khỏi nghi hoặc, kiễng chân hỏi lại trời xanh: “Ông trời ơi! Vì

sao không cho ta cứu hắn?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.