PHONG VÂN - Trang 611

ấy..”

Hắn mơ màng nhìn về phía trước rồi nói tiếp:

“Tôi chỉ muốn…”

“Bình yên sống hết kiếp này!”

Nói xong, không còn bị thanh âm kia mê hoặc nữa, hắn kiên quyết bước

tiếp.

Trong rừng cây vắng lặng trống rỗng, tiếng ca bi ai lại chậm rãi vang

lên:

“Đừng nói thế con ơi…”

“Sao con nhẫn tâm đến thế, nỡ quên đi nghĩa mẹ công cha…”

“Quên mất mối thù giết cha…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.