PHONG VÂN - Trang 636

thì thế nào? Có thể ôm cái danh hão ấy xuống ba thước đất mà nằm chung
hay chăng?

Hết thảy đều là hư ảo, cuối cùng cũng thành xương trắng vùi dưới đất

sâu cả mà thôi.

Ngay cả thiếu nữ áo trắng lẫn Thần mẫu miệng nói nào là “Tu luyện”

rồi thì “Cảnh giới tối cao” cũng không ngoại lệ.

Thần mẫu im lặng không đáp, thiếu nữ áo trắng buông một tiếng than

nhẹ, như xót thương cho chính mình.

“Nỗi đau lớn nhất của ta chính là cô độc.” Thanh âm thê lương đến vô

cùng.

“Cô không nên cảm thấy cô độc, bao năm qua, ta vẫn coi cô như con gái

ruột của mình vậy.”

Thiếu nữ nhẹ nhàng quay đầu, ngưng mắt nhìn lớp mặt nạ của Thần

mẫu, chậm rãi nói:

“Ta biết, vì bà được gọi là Thần mẫu, nên việc bà coi ta là con gái, che

chở ta là trách nhiệm của bà. Nhưng ta cũng biết rằng bà có rất nhiều điều
không nói ra được, bà chưa bao giờ nói những điều mình thực sự nghĩ trong
lòng với ta cả, bà cũng chưa bao giờ cho ta được thấy gương mặt thật phía
sau tấm mặt nạ này…”

Thần mẫu áy náy nói:

“Ta rất xin lỗi, nhưng đây là…”

Thiếu nữ áo trắng không để nàng nói hết câu đã ngắt lời:

“Đây là…quy củ mà Thần đã đặt ra, có phải không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.