PHONG VÂN - Trang 721

rẩy vì những chuyện vừa rồi.

Bên trong miếu, cô gái kia đã sớm ngã xuống mặt đất, ngay mi tâm của

cô có một cái lỗ nhỏ sâu cỡ như đầu ngón tay. Nếu nhìn sâu vào trong, có
thể thấy bên trong không có gì cả, cho thấy đồ vật ở bên trong đã bị hút hết.

Nhưng, những thứ bị hút là óc của cô gái này sao?

Thần Tướng đột nhiên đứng dậy, một chất nhầy như máu như tương từ

khóe miệng hắn chậm rãi nhỏ xuống dưới. Hắn không hoảng hốt, lấy đầu
lưỡi liếm liếm chất nhầy kia về lại trong miệng, rồi lầm bầm:

"Một bộ não rất mới! Đã ba năm rồi, ta chưa ăn lại món này, điều khiếm

khuyết duy nhất là bộ não này quá vô tri rồi. Loại não ta thích ăn nhất chính
là não của trí giả (2), là não của dũng giả (3)..."

"Cũng chỉ có óc của hai người này mới có thể làm cho người ta phải

nhớ nhung."

Nói xong, hắn ta lạnh lùng liếc nhìn cô gái chết không nhắm mắt vẻ mặt

vô cùng sợ hãi kia. Thần Tướng tà tà cười một tiếng, nói:

"Ngươi rất xinh đẹp, nhưng vì sao lại sợ như thế?"

"Trên đời này, kể từ lúc con người ra khỏi bụng mẹ, họ đã có vận mệnh

là chắc chắn phải chết. Con người sinh ra chính là như thế, không có
chuyện đáng để cười hoặc khóc, cũng không có chuyện đáng phải hoảng
sợ..."

"Hơn nữa, vì muốn cảm ơn ngươi đã đánh thức ta dậy từ giấc ngủ say, ta

đã để ngươi trở thành bữa ăn tối của cường giả. Thật ra, đây chính là
chuyện hạnh phúc của đời ngươi, ngươi hiểu chưa? Hử?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.