PHONG VÂN - Trang 719

"Là ngươi... thắp nhang gọi ta tỉnh dậy?"

Cô gái này sớm đã bị dọa đến nỗi hoang mang lo sợ, chỉ còn biết gật

đầu bừa bãi, nhưng vẫn cố gắng hỏi:

"Ngài... là... ngài là ai?"

Vẻ mặt người hán tử kia không thay đổi, đáp lại:

"Ta có một cái tên người trên thế gian phải nhớ kỹ đến muôn đời, ta tên

là - Thần Tướng"

Thần Tướng?

Thiếu nữ nghe vậy ngẩn cả người, chẳng lẽ người nam tử từ trong tượng

thần đi ra này là thần thật sao?

"Ngài... vì sao... lại từ trong tượng thần... đi ra?" - Cô gái nơm nớp lo

sợ, hỏi.

Thần Tướng vẫn ngẩn ngơ như cũ, lạnh lùng đáp.

"Bởi vì, ba năm trước ta đã mắc một tội lớn tày trời, chọc tới Thần cao

thượng nhất. Ngài liền phong tỏa kinh mạch của ta, sau đó phong ấn vào
trong tượng thần..."

"Nhưng mà, ngài đã lưu lại một bó nhang có thể đả thông kinh mạch

toàn thân có tên là "nhang gọi hồn", chỉ cần có ngày có người đi vào cổ
miếu không ai lui tới này, đốt cho ta một cây nhang, đó cũng là lúc ta thức
tỉnh lại từ giấc ngủ say..."

Hắn vừa nói vừa bình tĩnh nhìn cô gái kia, nói:

"Cảm ơn ngươi đã đánh thức ta đậy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.