PHONG VÂN - Trang 79

Hơn nữa, Hoắc Bộ Thiên còn phát hiện đứa nhỏ này có một ưa điểm rất

lớn, chính là kiên địch không nản, hắn cố gắng không ngừng luyện kiếm,
cho dù Hoắc Bộ Thiên có đi xa thì dù mưa gió cũng không thay đổi hắn tự
mình luyện tập không gián đoạn, tuyệt không giống hai nhi tử thân sinh của
mình lười biếng.

Cho nên chỉ trong một năm ngắn ngủi, Bộ Kinh Vân đã được tất cả chân

truyền kiếp pháp và kiếm quyết của Hoắc gia, chỉ là nội lực còn thấp, hỏa
hầu chưa đủ mà thôi. Hoắc Bộ Thiên cho rằng chỉ cần hắn kiên trì không
ngừng luyện tập, dần dần đến một ngày, nhất định sẽ có thành tích.

Khi đó, Bộ Kinh Vân chỉ mới mười tuổi.

Hoắc Bộ Thiên thầm thỏa mãn, hắn biết, bản thân đem Hoắc gia kiếp

pháp truyền cho Bộ Kinh Vân, quyết định này tuyệt đối không sai, song,
hắn cũng không phải không băn khoăn, bởi vì hắn phát hiện ở Bộ Kinh Vân
dưới đôi mắt lạnh lẽo kia, mơ hồ lộ ra một loại lệ khí, lệ khí này giống như
người chịu đựng oan khuất nhiều năm tích tụ mà thành, rốt cục sẽ có một
ngày giống như núi lửa phún trào, đến lúc đó, sát tính của đứa nhỏ này tất
nhiên sẽ ngày càng tăng thêm.

Bởi vậy, có một lần khi cùng Bộ Kinh Vân luyện kiếm, Hoắc Bộ Thiên

nói với Bộ Kinh Vân :” Kinh Giác, Hoắc gia kiếp pháp này nói cao không
cao, nói thấp không thấp, bất quá kiếm ý lại lấy nhân nghĩa làm gốc, mục
đích cứu người như tự cứu mình, ta hy vọng con có thể đáp ứng ta, sau này
nhất định không thể dùng kiếm pháp này giết người !”

Hắn lần này nói chuyện nhưng thật ra thầm nghĩ, Bộ Kinh Vân ngày sau

nếu có thành tựu như thế, tất phải ức chế lệ khí trong lòng, không thể lạm
sát kẻ vô tội!

Bộ Kinh Vân không trả lời, nhưng cũng không có lắc đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.