PHONG VÂN - Trang 77

Hắn vừa nói vừa để ý vẻ mặt của Bộ Kinh Vân, nhưng thấy hắn im lặng

không phản ứng, lại nói tiếp :” Không chỉ dạy hai huynh đệ bọn chúng khởi
đầu nhập môn, còn có Hoắc gia kiếm pháp của ta! Hai đứa bọn chúng căn
bản không có tư chất như vậy, chỉ có ngươi, ngươi nhất định có thể đem hết
Hoắc gia kiếm pháp dung hội quán thông!”

Hắn tuệ nhãn hiếm thấy, tràn đầy nhiệt thành, một lòng hy vọng người

này có thể gật đầu đáp ứng, ai ngờ Bộ Kinh Vân chỉ lạnh lùng liếc hắn một
cái, tiếp đó liền xoay người đi trở về.

Hoắc Bộ Thiên không chấp nhận, dưới tình thế cấp bách, tức thì quát

lớn :” Chậm đã!”

Bộ Kinh Vân vẫn không vì tiếng quát của hắn mà dừng lại, Hoắc Bộ

Thiên thấy gọi hắn không được, người nóng nảy sinh trí, đột nhiên nói :”
Kinh Giác, ta còn nhớ ngươi từng nói, không cần người khác cảm thương,
ngươi... có thể sao ?”

Câu này quả nhiên sinh hiệu nghiệm, Bộ Kinh Vân lập tức dừng chân,

nhưng vẫn không quay đầu lại.

Hoắc Bộ Thiên nói :” Một người nếu có ngạo cốt như thế, quả thật rất

tốt! nhưng giả như nếu không có bản lãnh võ công, chân tài thực học, vậy,
lúc gặp khó khăn và nguy hiểm, vẫn khó trách khỏi muốn dựa vào người
khác hỗ trợ, cuối cùng vẫn tiếp nhận thương tình khác.

Ngôn từ của hắn đâm trúng chỗ, Bộ Kinh Vân mặc dù không có quay

đầu lại, nhưng nhìn thấy thân thể của hắn run nhè nhẹ. Hắn biết rõ đứa nhỏ
này rất khó động tâm, vì vậy tiếp tục khuyên nhủ :” Nhất là ngươi! Ngươi
bản tính cô độc, không có bằng hữu, không có thân nhân, chỉ có ta đây
không phải cha ruột! Ta còn sống thì có thể chăm sóc bảo vệ ngươi, nhưng
nếu sau này ta chết, ngươi làm sao bây giờ ?”

Bộ Kinh Vân duy trì trầm mặc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.