PHONG VÂN - Trang 826

thật quan trọng với ngươi vậy sao?”

Trên gương mặt lạnh lùng của A Thiết lộ ra vẻ đau xót vô hạn, nét mặt

cực kỳ phức tạp, hắn chậm rãi gật đầu:

“Cho dù phải mất đi sinh mệnh một lần nữa ta cũng không cần biết,

nhưng ta không thể để mất nàng được!”

Dứt lời, hắn lại quay đầu nhìn Tuyết Duyên ở trên giường.

Hoa đã chết! Đóa hoa ấy từng quan tâm hắn, yêu thương hắn, hy sinh vì

hắn, vậy mà giờ đây hồn hoa sắp vùi vào năm tấc đất lạnh lẽo rồi, làm sao
có thể tiếp tục yêu thương hắn nữa đây?

Không ngờ cho đến lúc mất đi nàng hắn mới nhận ra mình không thể để

mất nàng…

Thần mẫu yên lặng nhìn vẻ mặt đau đớn của hắn, cuối cùng cũng đã

hiểu vì sao một A Thiết ấm áp bao lâu nay lại đột nhiên trở thành lạnh lẽo
như Tử thần thế này, bởi vì nỗi đau đớn tột cùng đã khiến cho hắn thay
đổi…

Có đôi khi thương tâm quá mức sẽ chỉ mang đến sự lạnh lùng quá độ,

khiến ngươi ngã lòng nản chí.

A Thiết lạnh cũng bởi vì mất đi nàng…

Chỉ có điều Thần mẫu đã đi qua năm tháng quá dài, cho nên bà có rất

nhiều kinh nghiệm để đối mặt với đau thương, bà chỉ lí trí nói:

“Tuy ngươi nói không thể nào để mất nó, nhưng cũng chỉ là do ngươi

đang trong cơn kích động nên mới cầu xin ta cứu nó mà thôi…”

Bà còn chưa nói xong, A Thiết đột nhiên thu lại nét đau thương của

mình, vẻ mặt lần nữa trở lại lãnh đạm như Tử thần, nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.