PHONG VÂN - Trang 862

thực sự đổ xuống mà ám chỉ mặt đất dưới mười ba tầng tháp sẽ sụp xuống.

Bây giờ Lôi Phong tháp đã đổ, vậy thì đến lúc nào Nhiếp Phong mới có

thể thấy "Bạch xà xuất thế"?

Gã không biết, gã chỉ phát hiện một chuyện, hóa ra mặt sàn của tầng

thấp nhất trong Lôi Phong tháp do hai khối cự thạch dày năm trượng nặng
vạn cân tạo thành, chẳng trách dù thế nào cũng không thể nhận ra bên dưới
rỗng.

Mà khi đã rơi xuống sáu, bảy trượng, gã đột nhiên phát hiện chân đã có

chỗ đáp, không khỏi thở phào nhẹ nhõm, vốn cho rằng đây là chỗ thấp nhất
của Lôi Phong tháp rồi, không ngờ lại nghe "Xì" một tiếng, trong bóng tối
gã chỉ cảm thấy dưới chân đạp phải một chỗ trơn trượt, thân hình lại lao
nhanh xuống dưới nữa.

Lần này Nhiếp Phong cảm thấy mình như lọt vào một địa đạo chạy

nghiêng kéo dài, bên trong địa đạo trơn như bôi dầu, bởi vậy gã cũng không
thể nào đứng vững trong địa đạo được, chỉ phó mặc để bản thân trượt theo
địa đạo xuống dưới, càng lúc càng sâu...

Cũng không biết trượt xuống bao lâu rồi, Nhiếp Phong ước chừng thời

gian trượt xuống cũng được vài nén hương, chí ít trượt xuống cũng phải
mấy dặm, bỗng nhiên "phục" một tiếng, gã cảm thấy hai chân mình cuối
cùng đã chạm tới mặt đất cứng rắn phía dưới.

Thật không ngờ Lôi Phong tháp lại có một địa đạo dài đến như vậy, đi

hết địa đạo nằm nghiêng, đến cuối địa đạo rốt cuộc là nơi nào đây?

Bốn phía tối om không chút ánh sáng lọt vào, đưa tay ra không thấy

năm ngón, Nhiếp Phong vội lấy hỏa tập ra đánh lửa, dựa vào ánh sáng yếu
ớt của đốm lửa bắn ra, gã đã thoáng nhìn thấy một cây đuốc ở trên tường,
không xa là mấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.