PHONG VÂN - Trang 979

"Không..." Đại Thần quan kinh hãi kêu lớn một tiếng, muốn vùng vẫy

thoát ra nhưng đột nhiên có tiếng "xì" vang lên, cái ống dài phát sáng trên
tay Thần tướng đã đâm vào giữa mi tâm Đại Thần quan, Thần tướng không
hề do dự há miệng ngậm lấy đầu kia của chiếc ống, đề khí hút một hơi,
từng dòng từng dòng chất dịch óc trắng hồng tuôn vào miệng Thần tướng.
Thần tướng giống như đang rất khoái chí, chậm rãi hưởng thụ.

Dần dần, thân thể Đại Thần quan cũng thôi giãy giụa, thoi thóp ngã

xuống đất tắt thở.

Y từng sát hại Tiểu Tình, dùng thú hoàn khống chế A Hắc, bây giờ trời

xanh có mắt, cuối cùng y cũng phải chịu báo ứng...

Thần tướng lau khóe miệng, lạnh lùng liếc nhìn khuôn mặt Đại Thần

quan, chỉ thấy một con mắt còn lại của y vẫn mở trừng trừng, chết không
nhắm mắt. Thần tướng bèn cười lạnh nói:

"Không ngờ óc của tiểu nhân âm hiểm ăn cũng không tệ chút nào! Từ

nay về sau ta lại có thêm một lựa chọn nữa! Khà khà...

Nói xong, đột nhiên Thần tướng vẩy cái ống trong tay chọc thẳng vào

con mắt còn sót lại của Đại Thần quan, lôi cả con mắt y ra ngoài.

Chỉ vì Thần tướng rất ghét thứ ánh mắt tiểu nhân cứ nhìn mình trừng

trừng của Đại Thần quan!

Hút cạn óc của Đại Thần quan xong, Thần tướng khẽ lắc cái ống phát

sáng kia rồi cất nó lại trong chiến bào, quay lại nhìn A Hắc không có phản
ứng gì, hắn bèn chậm rãi bước tới trước mặt A Hắc, chậm rãi nói:

"Thật đáng thương! Ngươi chỉ là vật hy sinh cho kế hoạch báo thù của

Đại Thần quan! Đáng tiếc ta lại không có giải dược thú hoàn, bằng không
ta sẽ cứu ngươi trở lại bình thường, sau đó sẽ hút óc của ngươi..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.