PHÙ DAO HOÀNG HẬU
Thiên Hạ Quy Nguyên
www.dtv-ebook.com
Quyển 8
Chương 9.3
Đỉnh núi cao nhất của núi thần Trường Thanh, Tiếp Thiên Phong.
Đỉnh núi cao ba nghìn trượng, sắc nhọn như đao dân vút lên trời, nơi cao
nhất dường như được dựng vuông thẳng tắp trên dưới, lại phủ thêm một lớp
băng tuyết thật dày trơn đến nỗi chim chóc cũng chẳng thể đậu.
Ngọn núi này rỗng ruột, thế nhưng trong phạm vi mấy trượng, đều được
bao bọc bởi một vòm thạch nhũ lởm chởm dài không quá ba trượng, trong
động cũng tích đầy tuyết, gió tuyết sắc buốt thổi trên ba nghìn trượng, lúc
nào cũng gào thét không gì cản nổi.
Ở giữa động, một cái giá sắt hình người nối liền với đỉnh và nền động,
trên giá có một vệt màu đen do máu khô đọng lại, như tỏ rõ nơi này từng
treo đứng phản đồ của Thần điện.
Một trăm năm trước, Điện chủ thượng giới luyện công đến tẩu hoả nhập
ma, nhân cơ hội này, đại vương bộ Dạ Xoa trong Thần điện - Tư Không Kỳ
được coi là thiên tài võ công tuyệt thế kinh diễm, xưng hiệu là "Bất diệt
kim thân(*)" nhân cơ hội này cấu kết với các bộ khác làm phản, khi sắp sửa
thành công, lại bị Điện chủ đang hấp hối dùng một thần thuật chưa từng có
ai thấy, một chiêu chế phục, lấy "Thí Thần Đinh"' đóng chặt xương bả vai,
dùng "Phược Ma Tác" khoá tứ chi của Tư Không Kỳ lại, đóng tại nơi đỉnh
cao Cửu Thiên, ngày ngày chịu đau khổ của gió buốt cắt xé, đại vương bộ
Dạ Xoa từng một thời tung hoành ngang dọc, thân như sắt thép, không sợ