PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 2433

Nguyên Bảo đại nhân trầm mặc lâu thật lâu, đôi ngươi đen nhánh dần

dần hiện lên chút ánh sáng.

Sau đó nó xoay người nhảy lên tay nàng.

Nó ôm lấy ngón tay của Mạnh Phù Dao, chậm rãi gối đầu lên, sau đó cứ

thế bất động.

Mạnh Phù Dao nhìn nó như vậy, ánh mắt từ khó hiểu chuyển thành lay

động, cuối cùng là xót xa, đau đớn tột cùng.

Nàng không ép buộc, cũng không thúc giục nó, mà can thận đan những

ngón tay lại, nhấc Nguyên Bảo lên ngang với trán mình, dùng cái trán còn
dính máu của mình nhẹ nhàng áp lên trán nó.

Phút giây này, nàng hy vọng mình mới là chủ nhân chân chính của

Nguyên Bảo, có thể hiểu rõ tâm tư nó, thấy được hết thảy những gì nó thấy,
để có thể biết được sau khi Vô Cực rời đi, ở trong sơn cốc kia đã xảy ra
chuyện gì.

Nhưng nàng không biết được chuyện gì đã xảy ra, hắn cũng không cho

phép nàng hành động thiếu suy nghĩ, cho đù có rời đi, hắn cũng đã sắp xếp
sẵn con đường tiếp theo cho nàng hắn không muốn nàng vì hắn mà vứt bỏ
lộ trình đã tính trước.

Hắn dùng cả đời mình để vạch sẵn đường đi cho nàng chẳng màng đến

tính mạng.

Mỗi một bước nàng đi, đều giẫm trên tâm ý của hắn...

Mạnh Phù Dao run rẩy không ngừng, nghe thấy tiếng gió gào thét giữa

đêm khuya, nghe thấy tiếng răng mình va đập, nghe thấy tiếng tim của
Nguyên Bảo đại nhân nho nhỏ từng hồi, như thể đang nức nở khóc than.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.