PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 2432

Chủ tử đang phải chịu khổ!

Nó liều mạng muốn chạy về hướng kia, lại bị mệnh lệnh trong lòng

cưỡng chế bức lui.

Lùi lại!

Quay lại bên cạnh nàng!

Không thể để nàng ở lại nơi này!

Bảo vệ nàng!

Mệnh lệnh qua cảm ứng tâm linh cực kỳ suy yếu, nó khó khăn lắm mới

cảm giác được, nghe thấy tiếng yếu ớt ấy càng khiến lòng nó như lửa đốt,
nhưng lại không dám đi tiếp.

Cả đời trung thành với hắn, trung thành với tất cả mệnh lệnh của hắn.

Trong ý thức của nó, chưa từng vi phạm.

Nguyên Bảo đại nhân đứng giữa trời tuyết, chẳng mấy chốc thân thể bé

xíu của nó đã bị tuyết bao phủ, nó vừa tiến lên hai bước, rồi lại lùi về phía
sau ngay, ngẩng đầu nhìn về phía trước mặt xa xăm kia, rồi lại quay đầu
nhìn Mạnh Phù Dao.

Mà thời khắc này, một con thú cưng cả đời được chủ tử che chở yêu

thương chỉ biết ăn no lại ngủ, chưa từng biết đến nỗi khổ nhân gian như nó,
rốt cuộc lúc này đây, lần đầu tiên cũng hiểu được tư vị khó xử giày xéo tâm
can.

Ở phía sau, Mạnh Phù Dao vẫn quỳ gối ngay tại chỗ, cúi đầu gần như

cầu xin nó, "Nguyên Bảo, đi đi, đi mau đi..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.