PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1016

xấu nàng - bèn nấu luôn một nồi, còn có người nào đó nữa - nàng không
biết!

Nàng bưng một nồi canh thật to vào phòng, Vân Ngấn vẫn còn đang ngủ,

sắc mặt rất khó coi, hình như đang gặp ác mộng, hơi thở dồn dập mà lại nhẹ
tênh, không ngừng giãy giụa, mồ hôi ướt đẫm cả trán. Mạnh Phù Dao đút
hắn uống canh rồi đặt chén xuống, lấy khăn tay lau mồ hôi giúp hắn, thế
nhưng hắn lại đột nhiên túm lấy tay nàng.

Nàng giật mình hoảng hốt, theo bản năng muốn rút tay lại, song Vân

Ngấn lại nắm rất chặt, tựa như một người không biết bơi bị rơi xuống nước
bèn nắm chặt chiếc bè gỗ không buông, thậm chí còn dùng cả nội lực.
Mạnh Phủ Dao sợ nếu mình cử động mạnh sẽ khiến hắn bị tổn thương chân
khí, không thể làm gì khác hơn là đành đứng yên.

Tư thế hai người lúc này hình như hơi mờ ám, Vân Ngấn thì nằm, nàng

thì ở trước người hắn ra sức chống dỡ, thân thể xoay xoay vặn vặn nghiêng
sang một bên, nhìn từ góc độ nào cũng thấy như là nàng đang sắp sửa đè
lên người hắn vậy.

Đèn trong phòng đã cạn, hai người đều chìm trong bóng tối, nghe thấy rõ

được hơi thở từng người. Mạnh Phù Dao cảm giác như có gì đó không ổn,
định bụng đốt đèn lên, lục lọi trong người nửa ngày mới tìm thấy được một
khúc đèn cầy, cuối cùng lại làm rơi xuống đất, đành bất đắc dĩ thở dài
không thôi.

Trong bóng tối, Vân Ngấn đột nhiên đặt tay mình lên bờ má nàng, nhẹ

nhàng vuốt ve, khiến thân thể Mạnh Phù Dao cứng đờ, vội vàng liều mạng
rút tay ra, lại nghe Vân Ngấn nói thật nhỏ: "...mẫu thân…”

Mạnh Phù Dao ngơ ngẩn, nghe được tiếng thở dài của Vân Ngần, hơi

nóng như vương lại trên tay nàng, ẩm ướt lành lạnh rồi tan biến.

"...Mẫu thân, người ra ngoài chưa? Mẫu thân bò ra ngoài được chưa?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.