PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1080

đả kích Trưởng Tôn Vô Cực rồi thừa cơ đánh lén – Đáng lẽ ra nàng nên
sớm nghĩ tới việc sư môn của Trưởng Cực có thể bồi dưỡng ra loại người
như hắn, thì sao Thái Nghiên có thể không có tâm cơ cơ chứ? Là do nàng
quá ngốc cho rằng ả không có đủ kinh nghiệm tác chiến, thực ra là do não
nàng thiếu muối, ngốc như heo, ngốc đến mức chẳng thể nào ngốc hơn
được nữa.

Mạnh Tiểu Trư suy nghĩ thông suốt mọi vần đề, lại cảm thấy mình tiêu

tốn thời gian một cách vô bổ, nghĩ ra thì cũng có làm được gì đâu, có thể
khiến vết thương của Trưởng Tôn Vô Cực biến mất đi không? Là chính
nàng hại hắn bị thương... Nghĩ đến đó, nàng liền hận mình không thôi, ý
nghĩa quan trọng nhất để nàng tồn tại trên đời này, phải chăng là hại cho
hắn bị thương khắp người hay không?

Mạnh Phù Dao ưu thương nhìn lên mặt trăng, lại một lần nữa uể oải nâng

chén tiêu sầu, lẩm bẩm, "Hằng Nga ơi Hằng Nga, ai kêu ngươi chạy lên
mặt trăng ở làm gì? Ai kêu ngươi xuyên không làm gì? Lần này không trở
về được nữa phải không? Không trở về được thì thôi đi, còn hại Trư Bát
Giới nhà người ta đường đường từ Nguyên soái biến thành Hòa thượng,
ngươi có cảm thấy áy náy hay không vậy?"

"Đang nói chuyện gì thế?" có người ngồi xuống bên cạnh nàng, cướp lấy

bình rượu của nàng đưa lên miệng uống một hớp, cười nói, "Rượu trong
nhà đã bị tỷ uống hết rồi, hại muội không có rượu uống."

"Nhà?" Mạnh Phù Dao hai mắt vô thần, lẩm bẩm, "Ta không có nhà!"

"Phù Dao, trái tim ở đâu thì nơi đó chính là nhà." Nhã Lan Châu ngoảnh

sang nhìn nàng, đôi mắt sáng trong như hai viên ngọc trai đen, "Nhà của tỷ
ở nơi này!"

"Ha ha!" Mạnh Phù Dao đáp lại bằng một tiếng cười lớn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.