PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1079

Trưởng Tôn Vô Cực và Mạnh Phù Dao lâm vào thời kỳ chiến tranh lạnh.

Thực ra thì nói như vậy cũng không chính xác lắm, nên nói như thế này

mới phải, Phù Dao cảm thấy không còn mặt mũi nào nhìn Trưởng Tôn Vô
Cực, nên hai người không gặp nhau nữa.

Nàng ngày ngày ôm đau thương nằm trên mái hiên uống rượu, nhìn mặt

trăng trên cao ca hát lung tung, say rồi thì ngủ luôn trên mái nhà, lúc nửa
đêm trở mình đá chăn tiện thể đá rơi luôn mấy viên gạch ngói. Còn Trưởng
Tôn Vô Cực đang dưỡng thương, thương thế của hắn cũng không nhẹ, cần
phải tĩnh dưỡng.

Tông Việt và Vân Ngấn không thể quản nổi Phù Dao, ngay cả thú cưng

của Trưởng Tôn Vô Cực cũng để mắt trên trán, gần đây đi ra đi vào cứ làm
như không thấy nàng vậy.

Mạnh Phù Dao ngày nào cũng uống rượu rồi lại nghĩ tới nghĩ lui, càng

lúc càng cảm thấy chuyện xảy ra ngày hôm đó có gì đó không đúng, thình
lình nổi điên liền có gì đó không đúng, tuy nàng cũng có những ý nghĩ đó
trong đầu, thực sự cũng đã dồn nén từ lâu rồi, thế nhưng đột ngột bạo phát
như vậy thực sự không giống với bản tính của nàng lắm, trừ khi có một
ngòi nổ nào đó?! Chắc chắn là không phải do lời nói của Trưởng Tôn Vô
Cực, vấn đề hẳn là ở trên người Thái Nghiên.

Nàng cẩn thận nhớ lại, tất cả mọi nghi ngờ đều dừng lại ở lúc Thái

Nghiên nói câu cuối cùng với nàng, nàng cảm thấy ánh mắt của ả khi đó hết
sức kì quái.

Chuyện đã qua rồi giờ nghĩ lại mới nhớ võ công sư môn của Trưởng Tôn

Vô Cực chẳng phải là loại thiên về khống chế tinh thần sao? Phải chăng khi
đó Thái Nghiên đã giở trò với mình? Cho nên vô duyên vô cớ nửa đường
chặn nàng mà lại không động thủ, chỉ vì muốn khống chế tinh thần của
nàng, làm cho nàng buông lỏng cảnh giác, sau đó lợi dụng nàng khiến nàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.