PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1109

Mạnh Phù Dao nhìn vẻ mặt vội vàng hoảng hốt của gã, mắt chợt sáng rõ,

nàng còn nôn nóng hơn cả gã, đẩy gã ra, sốt ruột nói, "Bây giờ là giờ nào
rồi mà còn tiến cung? Bệ hạ vẫn còn chưa giao Hổ phù cho ta sao? Không
có Hổ phù thì để ta tự mình lên thành đánh vậy!"

Nàng vừa dứt lời liền quay người bước đi, Thái giám vội vàng níu lấy

nàng, hoảng loạn đến mức ấp a ấp úng nói: "Mạnh thống lĩnh, Bệ hạ người,
Bệ hạ người..."

"Sao hả?" Mạnh Phù Dao xoay người lại, hỏi: "Bệ hạ làm sao?"

"Thống lĩnh tốt của tôi, mau theo nô tài đi xem Bệ hạ thế nào, cầu xin

người đó!" Thái giám kéo tay nàng, Phù Dao gật gật đầu, Vân Ngấn đi
theo, Thái giám theo bản năng muốn ngăn cản, nàng bèn lên tiếng, "Hộ vệ
thân tín của ta mà ngươi cũng muốn cản sao? Ngươi là ai chứ?"

Thái giám kia rụt tay lại, vội vàng tạ tội, dẫn Phù Dao đi liền một mạch,

mãi cho tới khi vào chính điện tẩm cung của Chiến Nam Thành, nàng nhìn
cung điện tối om, cau mày hỏi, "Trung thư tam đại thần không đến sao?"

Thái giám cúi đầu không dám nói, quý thần Thiên Sát đều hết sức căm

ghét hoạn quan, lo sợ họ mê hoặc thánh nhân, đảo loạn triều chính, mỗi khi
gặp đều tỏ thái độ hung hãn, không có sai sót gì cũng cố tìm ra sai sót để trị
tội họ, còn có sai sót thì động một cái là giết chết. Tối hôm qua Bệ hạ xảy
ra chuyện, gã làm Tổng quản Thái giám ở Cần Chính điện, nếu như thông
báo với tam đại thần kia, hậu quả nhất định là sẽ chết. Trong lúc cấp bách
thì nghĩ tới Mạnh Phù Dao, vị Thống lĩnh trẻ tuổi rất được Bệ hạ sủng ái,
mỗi lần vào cung đều cười cười nói nói, ra tay hào phóng, kẻ trên người
dưới trong cung đều rất có thiện cảm với nàng, có nàng ở đây, có lẽ gã vẫn
còn có cơ hội sống sót.

Mạnh Phù Dao nhếch miệng cười - hiểu rõ tâm tư của Thái giám này rồi,

rất tốt, là trời giúp cho ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.