PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1122

đánh Bàn Đô xong sẽ đi tìm nàng, hay là đành thôi không đánh nữa?

Kết quả, qua ngày hôm sau, hắn nhìn thấy Hắc Phượng Kị, nhìn thấy Kỉ

Vũ cụt một cánh tay, hắn lại lên đường làm một nam nhân có trách nhiệm,
có một số việc, không thể phóng túng được.

Thời khắc này đây... sau khi cách biệt nửa năm, cuối cùng hắn cũng có

thể gặp lại nàng. Khoảnh khắc vừa nhìn thấy nàng, hắn kinh ngạc phát hiện
ra rằng, những nhớ nhung khắc cốt mài tâm kia vẫn chưa đủ sâu sắc, những
nhớ nhung dằn vặt ngày đêm kia so với phút giây này chỉ như một trang
giấy mỏng manh. Hắn như bị sét đánh trúng khi nhìn thấy nàng, muốn tức
tốc chạy tới bên nàng. Hình bóng của nàng đối với hắn, tựa như lữ nhân lạc
bước trên sa mạc khô cằn, lúc sắp chết nhìn thấy được ốc đảo, dẫu có chết
cũng phải bò đến đó.

Vậy là hắn vung vẩy trường thương, từ trong mưa tên, từ trong đao bụi

mà tiến tới.

Thế nhưng Mạnh Phù Dao lại giơ hai ngón tay về phía hắn.

Nàng vẫn đứng đó, ánh mắt rạng ngời, chào đón hắn bằng hành động dí

dỏm, giơ hai ngón tay lên như hình chiếc kéo.

"Thắng lợi!"

Chiến Bắc Dã khựng lại, ngạc nhiên nhìn nàng, Mạnh Phù Dao đã xoay

người, nhìn Tạ Dục ép gia quyến của hai Đô đốc lên thành lâu.

Mấy phu nhân yếu đuối và trẻ nhỏ bị trói gô lại, được hộ vệ của Mạnh

Phù Dao đẩy tới bờ tường.

Tạ Dục một tay tóm lấy một vị phu nhân, một tay cầm khiên chắn, thò

người ra khỏi thành lâu, chiêu hàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.