PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1180

Hắn có dáng người chẳng thể chê vào đâu được, khiến sắc nữ như nàng

không thể nào quên.

Đột nhiên nàng nhớ lại đêm hôm đó, cơn gió mát thổi đến tai nàng

những lời khiến nàng bỗng dưng cảm thấy đau đầu, "Yên Lăng."

Đôi ngươi Phù Dao co rút lại, lạnh lẽo.

Đầu nàng lại vô duyên vô cớ phát đau, tựa như kí ức lúc năm tuổi của

nàng bỗng dưng vô duyên vô cớ mất đi. Từ trước đến nay nàng chưa từng
có ý định tìm kiếm đoạn kí ức bị phủ đầy bụi mờ ấy, là bởi vì đời này nàng
chỉ muốn chuyên tâm hướng về phía trước. Thế nhưng khi nghe được
những đầu mối kia, nàng nghĩ đó là cuộc gặp gỡ định mệnh, nàng chỉ còn
một cách là đối đầu mà thôi.

Câu nói này tác động lên kí ức hỗn độn của nàng, nam tử kia ắt hẳn là

người biết rõ chân tướng.

Nàng không hề suy nghĩ, rất nhanh chóng đã tìm được cơ quan để ra

ngoài. Bên ngoài quả nhiên là một bãi tha ma, bia mộ xiêu xiêu vẹo vẹo,
xương trắng vương vãi trên mặt đất, vầng trăng thê lương treo trên cành cây
khô, quạ đen đậu trên đầu ngọn cây, bốn bề lặng ngắt như tờ, dày đặc mùi
máu tanh. Mạnh Phù Dao nhìn quanh một vòng, thi thể hai người kia đã
không thấy đâu nữa.

Mạnh Phù Dao ngẩn ngơ đứng dưới ánh trăng, quay đầu lại nhìn về phía

mật thất, lỗ thông gió kia đã được che đậy dưới đám lá khô, không tìm thấy
đầu mối nữa. Nàng thầm nghĩ, hôm nay quả thật là có quá nhiều điều kì
ngộ. Sự sắp đặt vô tâm của Tiểu Thất khiến cho nàng gặp nguy hiểm... cuối
cùng còn nghe lỏm được tin tức khiến người ta khiếp sợ, tìm được một đầu
mối như ẩn như hiện.

Tông Việt bị Hiên Viên Thịnh bắt về Hiên Viên quốc rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.