PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1252

Một hồi lâu sau, Ám Mị dời tay nàng xuống môi mình, nhẹ nhàng đặt

môi mình lên tay nàng.

Nụ hôn này, tựa như chuồn chuồn lướt nước; Nụ hôn này, cất chứa tâm

sự nặng ngàn cân.

Ngay sau đó Ám Mị buông tay nàng ra, xoay người lại. Phù Dao kinh

ngạc đứng yên tại chỗ, tay nắm chặt thành quyền, lòng bàn tay ướt đẫm,
loáng cái đã bị nhiệt độ nóng bừng trong người hong khô. Lòng nàng vẫn
còn kinh hãi không thôi, cả người cứng đờ, lâu thật lâu sau mới thả lỏng,
ngửa mặt nhìn trời, cười rộ lên.

Nguyên Bảo đại nhân ngồi ở trên bàn, chống cằm nhìn Phù Dao, trong

lòng bất đắc dĩ nghĩ rằng là, choáng thật nha, hoa đào nhiều như vậy. Có
muốn ta mách với chủ tử hay không? Haizzz, chủ tử thật tội nghiệp, có
nhiều tình địch quá.

Haizz, mách lẻo thật là làm khó mà...

Đêm đó Hiên Viên Mân lại chạy đến, Phù Dao chặn hắn ta lại ở trong

phòng, đánh hắn ta đến tê người, sau đó lấy chân đạp lên thân thể Rồng của
Bệ hạ, hung tợn hỏi: "Sao Đường Di Quang lại ở trong nhóm Tú nữ kia?
Chẳng lẽ nàng ta phù hợp với tiêu chuẩn Hoàng hậu mà Nhiếp Chính
vương đưa ra sao?"

Ông già thỏ sung sướng rầm rì dưới chân Mạnh Nữ vương, híp mắt cười

nói, "Cô nói đúng rồi, phù hợp, nàng ta xuất thân là gia tộc đệ nhất Võ
thần, lúc bốn tuổi cưỡi ngựa bị rơi xuống đất, đầu óc bị thương tổn, nhưng
lại biết võ công, chuyên gây phiền phức, thích hợp gả cho trẫm — Nhiếp
Chính vương cố tình tìm một Hoàng hậu biết võ công, tương đương với
mười tám sợi dây thừng, trói chặt trẫm, khiến đời này của trẫm không thể
xoay người được."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.