PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1261

Mạnh Phù Dao bất đắc dĩ thở dài, có chút buồn bực không biết vì sao

chuyện lại ra nông nỗi này, cưỡi hổ thât khó xuống mà, ánh mắt nàng xoay
chuyển, khi đến gần cửa chính thì nhìn thấy một kí hiệu, Thiết Thành đã dễ
dàng trốn ra ngoài rồi, hình như có người trợ giúp hắn ta? Ẩn vệ của Vô
Cực tới rồi sao?

Thị vệ Vương phủ cung kính dẫn nàng vào bên trong Di Tâm Cư, tạm

thời nàng ở đó, gần chỗ của Tiểu quận chúa.

Chỗ ở của Phù Dao cách khuê phòng của Tiểu quận chúa rất gần, Nhiếp

Chính vương dĩ nhiên trước đó đã dặn dò nữ nhi, đối với vị Hoàng hậu
tương lai này cũng dụng tâm không ít. Đối với Thỏ quận chúa, ngoại trừ
những việc liên quan đến A Việt ca ca, những chuyện khác đều nghe theo
lời Phụ vương. Ngay đêm hôm đó liền muốn mời Phù Dao đến uống trà nói
chuyện phiếm, thật ra thì dạo gần đấy nha đầu này vì chuyện của A Việt ca
ca mà gầy đi không ít, cả ngày hốc mắt cứ ngậm lệ.

Mạnh Phù Dao nghĩ thầm, Lâm Đại Ngọc mà gặp nha đầu này chắc cũng

cam bái hạ phong.

Nàng ở khuê phòng của Tiểu quận chúa một canh giờ, tán gẫu chuyện

trời nam biển bắc, cuối cùng nhắc đến một chuyện cũ mà nói rằng nàng
nghe được ở một nước khác: Hậu nhân của một Vương tộc bị đuổi giết, hai
bên đấu trí đấu dũng lưỡng bại câu thương. Tiểu quận chúa nghe đến si
ngốc, quả nhiên sau đó tức cảnh sinh tình, đưa tay đặt lên ngực thở dài một
hơi, nói: "Chắc là không phải tất cả chuyện xưa đều có kết cục như thế."

"Không phải kết cục như thế thì còn kết cục nào khác chứ?" Phù Dao gật

đầu mỉm cười, "Hai người kia có mối thâm thù đại hận đến mức ngươi chết
ta sống, ai cũng không chịu lùi lại bước nào, đừng nói là họ, dõi mắt ngoái
đầu nhìn khắp cổ kim, có ai tranh quyền đoạt vị mà có kết quả tốt? Chỉ có
một điều là, ngươi không giết ta thì ta giết ngươi mà thôi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.