PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1310

Mạnh Phù Dao trầm mặc, trong lòng nghĩ Hiên Viên Thịnh đợi nhiều

năm như vậy, cuối cùng lại chọn kế sách bất đắc dĩ này, chắc chắn muốn
cướp ngôi đoạt vị rồi.

"Xem ra buổi đi săn hôm nay quả thật không tốt à nha..." Mạnh Phù Dao

gõ roi cảm thán. "Đế hậu gặp nguy, cả đôi bỏ mạng? Thảo nào hắn không
xuất hiện."

"Cho nên, không thể ở trong lều được. Khắp nơi đều là kẻ địch, ta không

thể báo với người của ta đến bảo vệ. Nếu không, chẳng khác nào nói với
Hiên Viên Thịnh ai là người của ta. Chúng ta chỉ có thể ẩn nấp."

"Ra ngoài chẳng lẽ không nguy hiểm? Hai ta đơn độc săn thú, chuyện gì

cũng có thể xảy ra."

“Sâu trong núi Lãnh Châu có con đường mòn thông ra ngoài. Đến đó tự

khắc được tiếp ứng." Hiên Viên Mân nói tiếp: “Trẫm không rõ Hiên Viên
Thịnh sẽ dùng cách gì ám sát chúng ta, nhưng chắc chắn sẽ không chỉ là
mai phục thông thường.”

Mạnh Phù Dao im lặng lắng nghe, nhưng vẻ mặt nàng cho thấy suy nghĩ

đã trôi về nơi khác, dường như đang lắng nghe tiếng gió vọng về từ rất xa.
Mãi lâu sau nàng mới xoay người, nhìn thẳng vào Ám Mị.

Hiên Viên Mân cũng chau mày theo.

Mạnh Phù Dao chậm rãi lên tiếng, "Quả nhiên không phải mai phục

thông thường."

Nàng nhìn bốn phía xung quanh, sắc hoàng hôn nhuộm khắp núi rừng,

cây cối um tùm. Từ chỗ họ phóng tầm mắt ra xa, bóng kỵ sĩ mặc giáp cùng
tiếng vó ngựa như ẩn như hiện. Nhưng dù những người này có nhanh đến
đâu, cuối cùng cũng không thể đến kịp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.