PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1311

Trận pháp.

Lấy núi non nhật nguyệt bày trận, khiến người ta bất giác rơi vào trận

pháp tuyệt đỉnh này.

Mạnh Phù Dao khẽ thở dài, "Vụ Ẩn".

Tất cả núi này, đều chìm trong trận pháp.

Một phiến đá cũng có thể bất ngờ biến thành một thân cây. Một con chim

cũng có thể bất ngờ biến thành một viên đá bay, cây cối đổ rạp phía trước
bất ngờ biến thành cạm bẫy hiểm nguy, phút giây rơi xuống bẫy lại phát
hiện dưới chân là đất trống, nhưng trên đầu là lửa cháy hừng hực.

Trăng treo trên trời sáng rõ, nhưng con đường nương theo chỉ dẫn của

ánh trăng đều hướng tới vực sâu, quay đầu phát hiện trăng nằm bên nọ,
nhưng ngẩng đầu cũng phát hiện, đông tây nam bắc bốn bề đều là trăng.

Đến cây phải xem vòng đời trên thân cây. Đi theo hướng vòng đời dày

đặc là ổ rắn, đi theo hướng vòng đời thưa thớt là bụi gai.

Ngoài ra còn có sương mù. Sương mù không xuất hiện dày đặc một chỗ,

mà tựa như mảnh vải bị xé thành nhiều mảnh, lúc cần xuất hiện cực nhanh.
Ví dụ, khi ngươi sa chân xuống vực thẳm, đám sương mù chết tiệt kia chắc
chắn sẽ xuất hiện trước mắt ngươi, có lẽ trong chớp mắt sương tan, ngươi
lập tức rơi xuống dưới một cách thảm hại.

Cái chết của thái giám An Tử chính là như vậy đó. Hắn đang bước đi

bình thường, phía trước bỗng hóa thành vách núi. Hắn cảm thấy kỳ lạ định
thu bước, liền đụng vào Hiên Viên Mân phía sau. Trong lúc nguy cấp đã
đưa tay kéo cả hai rơi xuống. Sau đó... Hiên Viên Mân lại lên trên được.

Tại sao lại lên được? Phù Dao không hỏi. Ám Mị mặt vô cảm. Dù là An

Tử hy sinh tính mạng đưa Hiên Viên Mân lên trên hay Hiên Viên Mân hy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.