PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1469

người áo xám ùa vào bao vây lấy nàng ấy, đao kiếm trong tay lóe sáng hàn
quang.

Nam tử đi đầu ngẩng lên nhìn Hãn Vương phủ sừng sững cách đó không

xa, do dự một chút, phất tay lên hung hăng thấp giọng nói: "Tốc chiến tốc
thắng!"

Nhã Lan Châu lạnh lùng cười khẩy, "bang" một tiếng, rút ra loan đao nhỏ

màu sắc rực rỡ sau lung, khua một, nói: "Đến đi, bà đây đã lâu không đánh
nhau, ngứa tay rồi!"

Nguyên Bảo rơi bịch trên vai nàng ấy, hai móng bày ra tư thế hung hãn

oai hùng của Không thủ đạo.

Đám người áo xám vây quanh dày đặc, loan đao Nhã Lan Châu sáng

ngời đẩy lui một người, trong lúc cấp bách nàng ấy quay đầu lại, nhìn
thoáng qua người đã được cứu đang hấp hối nằm kia, phía mặt bên kia
người nọ đính đầy máu, đầu tóc rối bù, tóc đen dính trên mặt che lấp một
nửa khuôn mặt, dù là vậy nàng ấy vẫn nhận ra đó là ai ngay lập tức.

Nhã Lan Châu ngạc nhiên nói: "Là ngươi...!"

Mạnh đại vương đang ngủ say, trong mộng chợt nghe thấy tiếng cào cấu.

Tiếng cào cấu rất kỳ lạ, như là động vật cào tường, Mạnh Phù Dao mở

mắt, liền trông thấy bóng trắng lóe lên trên đầu giường, Nguyên Bảo đại
nhân lông trắng tung bay xuất hiện trước mặt nàng, vung móng vuốt kêu to:
"Chíp... chíp! Chíp... chíp!"

Mạnh Phù Dao lười biếng cười nói: "Uống rượu đến phát điên rồi hả?"

Đột nhiên nàng nhướng mày, thình lình phát hiện trên bộ lông trắng của
Nguyên Bảo đại nhân có vết màu đỏ.

Máu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.