PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1471

ngựa cấp tốc cùng tiếng ủng da giẫm trên mặt đường trầm thấp, phá vỡ
cảnh đêm lặng lẽ.

Ánh đuốc sáng liên tiếp chói lọi, chiếu sáng quang cảnh thị trấn xung

quanh Vương phủ, đám người áo xám thấy tình thế không ổn liền muốn
đào tẩu, thế nhưng một bóng đen lóe lên, có một người hết sức tức giận lao
đến như cuồng phong, kéo Nhã Lan Châu say rượu không còn sức chiến
đấu nhưng vẫn gắng gượng đang bị thương nhẹ ra, vừa vung tay đã liền bóp
chết một người.

Chỉ trong chốc lát đó, Hãn Vương quân và thị vệ đã chặn toàn bộ lối

thoát, bao vây đám người áo xám, ánh đuốc tỏa sáng hừng hực, chiếu rọi vẻ
tuyệt vọng trên mặt bọn họ, chiếu sáng hai mắt của của người mặt dính đầy
máu vẫn đang dựa lưng vào tường.

Người đó nâng ống tay áo rách nát lên, theo ánh lửa sáng rực đến chói

mắt nhìn thấy Đại Hãn Hoàng đế thân hình như rồng lướt qua, nhìn nhìn
thấy Đại Hãn thiết kỵ như gió cuốn tới, nhìn thấy thiếu niên thanh tú mặc
quần áo xanh thẫm cùng với vô số thị vệ xung quanh bước đến, thân hình
thẳng tắp, ánh mắt đằng đằng sát khí.

Khi hắn nhìn thấy thiếu niên kia bèn lấy ống tay áo che mắt chớp chớp,

hai dòng nước mắt mỏng manh trào ra, thuận theo vết máu chảy xuống.

Hắn thì thào nói: "Ngọc Sơ... Nàng không chết uổng... ta rốt cuộc... còn

sống nhìn thấy Hãn Vương..."

Mạnh Phù Dao bước nhanh đến, đánh mắt liền nhìn thấy Nhã Lan Châu

tóc tai bù xù thở hồng hộc, máu tươi vẫn chảy dọc cánh tay trái, lập tức
giận dữ, bỗng nhiên quay đầu, hung ác nhìn chằm chằm đám người áo xám
đã không dám tiếp tục vây công Nhã Lan Châu nữa, mà đang đứng dựa
lưng nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.