PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 147

Mạnh Phù Dao đanh mặt lại, vội vàng kéo trái đậy phải, dùng trường bào

dài rộng che kín chân, âm thầm an ủi mình, may nhờ mình không mặc
giống đàn ông thời đại này là không mặc quần lót bên trong, may nhờ mình
có mặc quần lót do mình thiết kế… Hu, vừa nãy hắn có nhìn thấy không
vậy trời?

Nàng ngẩng đầu, nhìn chằm chằm cái cây trước mặt, tức giận nói: “Này,

trốn sau cây làm gì, làm tặc à?”

Tiếng cười nhẹ tênh chợt tắt, sau gốc cây từ từ xuất hiện vạt áo màu

sáng, chàng trai mặc áo bào tay rộng, hai tay khoanh lại đứng tựa vào cây,
nhàn nhã mỉm cười.

Đứng trên vai hắn là con vật béo lông trắng phất phơ, tựa vào gò má chủ

tử, hai chân trước khoanh lại, hai chân sau hơi giang ra, nhìn giống hệt hắn.

Nhìn dáng vẻ một người một chuột ung dung nhàn nhã, nàng cảm thấy

bực mình, đè mông xuống mạnh hơn nữa, tên nào đó bị đè phía dưới kêu
lên thảm thiết. Nàng điểm huyệt hắn, vung roi kéo quần lại, sau đó nắm
chặt quần, ngẩng đầu nghiêm mặt nhìn hai tên đối diện kia.

Hai tên kia thản nhiên nhìn nàng, không nhúc nhích.

Mạnh Phù Dao trợn mắt nhìn lại.

Hai tên kia vẫn thản nhiên đứng đối diện nàng như cũ.

“Thấy nàng đi lâu chưa quay lại, nghĩ rằng nàng cần giấy vệ sinh, chúng

ta đi đưa giấy.” Nguyên Chiêu Hủ nhìn thấy nàng thẹn quá thành giận, càng
cười rạng rỡ hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.