PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1487

"Ngươi nói đúng!" Vị Hoàng tử Toàn Cơ kia cứ thản nhiên đáp: "Thế

nhưng gia cũng không cần nó, gia muốn bắt đi tặng người khác, cũng
không thèm đoạt lấy của ngươi. Tiểu Tứ!"

Một hộ vệ lên tiếng tiến đến.

"Thưởng!" Nam tử kia vung tay lên, hộ vệ nọ liền lập tức móc ra một túi

gấm ném xuống dưới chân Mạnh Phù Dao.

"Nhìn thấy chưa? Thập nhị Hoàng tử hậu thưởng, còn không tạ ơn?"

Mạnh Phù Dao quả thật khom lưng trên ngựa, cười nói: "Hóa ra là Thập

nhị Hoàng tử, thất kính thất kính, tiểu nhân đúng là nên hiến ngựa, chỉ là
muốn hỏi một điều."

"Ngươi hỏi đi." Thập nhị Hoàng tử vung tay lên.

"Tiểu nhân có cảm tình với con ngựa này, nhưng mà vì Hoàng tử thích

nên đành phải từ bỏ những thứ mình yêu thích, chỉ là muốn biết chủ nhân
mới của nó là ai?"

"Tặng cho Thái tử Vô Cực và Mạnh Hãn Vương." Thập nhị Hoàng tử

ngược lại không kiêng kị gì, thẳng thắn đáp: "Gia chính là đi đón họ, nghe
nói họ cùng đồng hành với nhau. Ngựa tốt chỉ có thể gặp nhưng không thể
cầu, không ngờ rằng trên đường còn có thể trông thấy hai con, chắc hẳn
Thái tủ điện hạ cùng Mạnh Hãn Vương nhất định rất hài lòng."

Mạnh Phù Dao mỉm cười nhượng lại ngựa, còn rất tốt bụng chỉ dẫn nói:

"Xa giá của hai vị kia chắc là ở phía sau một dặm, điện hạ đi qua đó sẽ nhìn
thấy."

"Coi như hai ngươi thức thời, hình như võ nghệ cũng không tệ." Thập

nhị Hoàng tử liếc xéo ai đó, "Sau này nếu như vào kinh, có thể đi tìm ta
hoặc là Thập nhất ca của ta!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.