PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1495

"Lại có việc này ư?" Hoàng tử kia khẽ giật mình, hai đầu lông mày lộ ra

nét giận dữ, quát: "Đường đường biên giới một nước, giữa thanh thiên bạch
nhật lại có người dám cuớp bóc Thái tử cùng Mạnh Vương? Thật đúng là
nghĩ Toàn Cơ ta không người sao?"

“Đúng vậy.” Mạnh Phù Dao vẻ như đau khổ thâm thù đại hận uống trà

nói, lại giận dữ khựng lại nói: “Chúng ta cũng căm phẫn không thôi, lại vì
Toàn Cơ hổ thẹn vô cùng, đây dù gì cũng là lãnh thổ Toàn Cơ, nên chúng ta
không tiện ra mặt, chỉ đành làm khổ chủ báo án với Điện hạ, mong Điện hạ
trả lại công bằng cho chúng ta."

"Đó là việc tất nhiên." Hoàng tử kia nghe nàng nói chuyện cảm thấy có

chỗ nào đó không đúng, ánh mắt lóe lên, trên mặt lại không tỏ thái độ, "Tại
hạ lập tức sai biên quân thủ thành phái người tra rõ, nhất định lấy lại công
bằng cho Thái tử và Mạnh Vương, đem kẻ cướp bóc kia ra trước công lý..."

"Có kẻ cướp!"

Một tiếng rống to cắt đứt cuộc nói chuyện, mọi người ngạc nhiên ngẩng

đầu, thấy ngoài cửa thành bụi mù cuồn cuộn, tiếng vó ngựa lao nhanh đến,
âm thanh tuấn mã chỉnh tề vang dội tựa như có đại quân huấn luyện nghiêm
chỉnh ùn ùn lao tới. Mà ở phía trước đội ngũ, có hai tiểu đội binh sĩ đang
ôm quần chạy trốn, mặt mũi bầm dập do bị đánh tơi bời, có người đã phải
cởi truồng, có người giẫm phải đũng quần lăn lung tung như hồ lô, giày bay
loạn xạ khắp mặt đất, quần tụt khắp nơi...

Tất cả mọi người đều ngóng nhìn, nghĩ thầm quả thật có cướp đến, chẳng

lẽ bọn cướp to gan lớn mật vừa rồi cướp ngựa của Thái tử và Mạnh Vương
lại tiếp tục hạ thủ với người qua đường sao? Tất cả mọi người cảm thấy
đám cướp này thật sự quá hung hãn, đao nào cũng đều đâm vào đũng
quần...

Hoàng tử kia lại nghẹn ngào kêu lên: "Thập nhị đệ!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.