PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1514

Nàng quệt quệt mồm, đứng dậy ngẩng đầu nhìn lầu hai, lại nghe tiếng

huyên náo gào thét điên cuồng bên ngoài "Dù sao cũng phải đánh một trận
rồi hẵng "mất tích" chứ!"

Nàng vuốt tay áo, buộc lại tóc, ánh mắt sáng lên, “Ta ngứa tay rồi!"

"Đợi lát nữa." Trưởng Tôn Vô Cực đột nhiên giữ chặt nàng, kéo qua nhìn

kỹ ngón tay nàng, "Móng tay nàng dài nhanh qua, sửa lại một chút trước
đã, bằng không chút nữa đánh nhau dễ tốn thương lắm." Hắn thuận thế kéo
Mạnh Phù Dao ngồi xuống, lấy ra cái kéo vàng nhỏ từ túi gấm trong vạt áo,
nhẹ nhàng giúp nàng sửa móng tay.

Giờ phút này trên đầu lửa cháy bừng bừng, bốn phía là tiếng huyên náo,

bên ngoài dịch quán vô số người Trường Thiên bang cầm cung đeo đao
đằng đằng sát khí vây quanh, trong phút nguy hiểm, có hai người lặng lẽ
ngồi sửa móng tay.

Trưởng Tôn Vô Cực vô cùng nghiêm túc, cầm lấy từng ngón tay Mạnh

Phù Dao, cắt từng móng, từ góc độ Mạnh Phù Dao nhìn sang, có thể trông
thấy cái trán bóng như ngọc của hắn, môi mỏng khẽ mím, trên má bị ánh
lửa chiếu từng vệt sáng vàng hồng, rực rõ xán lạn, nhưng mà vẻ mặt kia
chăm chú khó gặp, tựa hồ hắn cảm thấy việc cắt móng tay cho nàng còn
quan trọng hơn nhiều việc có người sắp tới vây công thậm chí đuổi giết
hắn.

Mạnh Phù Dao ngồi xếp bằng trước người hắn, bên cạnh là hơi ấm của

đống tro đã tàn, mùi thơm của khoai nướng vẫn chưa tản hết, Nguyên Bảo
đại nhân ôm cái bụng đã cao như núi nằm ngủ giữa hai người. Nàng bỗng
nhiên cảm thấy dù con đường tương lai mờ mịt, nguy hiểm bốn bề thì tâm
tình nàng vẫn vô cùng tĩnh lặng, mềm mại. Như rất nhiều năm trước, lúc
nàng vẫn còn ở kiếp trước, trên đường trở về cùng mẹ từ bệnh viện, nhìn
thấy sạp hàng khoai nướng ven đường bán một đồng một củ, bèn mua. Hai
mẹ con đứng ven đường cùng ăn, vừa ăn vừa nhìn nhau cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.