PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 169

Mạnh Phù Dao giật tờ giấy kia xuống, nhìn rồi lại nhìn, nhịn không được

bật cười.

Vội vã thêm vào vài chữ, lắc lư trước mặt Nguyên Bảo đại nhân. Nguyên

Bảo đại nhân thò đầu nhìn, ra vẻ khinh bỉ với chữ viết xấu xí của nàng. Sau
đó quay mông lại cho nàng cột tờ giấy vào sau đuôi nó. Mạnh Phù Dao đột
nhiên giật tờ giấy về, búng mũi nó, cười to rồi nhảy lên trên nóc.

Trên nóc nhà, người nào đó đang lười biếng phơi mình dưới trăng, một

tay làm gối, một tay vuốt ve chén bạch ngọc, nhàn hạ vô cùng.

Gió đêm trong lành, mang theo hương quế nhàn nhạt cuối thu quyện với

hương cúc mới thoang thoảng. Nhìn xuống từ mái hiên xanh ngắt, trong
đình viện trồng một hàng cây quế, bông hoa quế chỉ to bằng hạt gạo, cánh
hoa vàng nhạt đài các e ấp khép trong đêm, như không đành lòng cô phụ
hương hoa, gió thổi hương hoa lan tỏa đâu đâu cũng có. Ngẫu nhiên, có
một cơn gió nhẹ mang theo những cánh hoa li ti, rơi xuống trên đôi gò má
Nguyên Chiêu Hủ, tôn thêm làn da sáng láng như ngọc của hắn.

Gió lướt qua áo bào rộng màu sáng của Nguyên Chiêu Hủ, trời sinh hắn

khí chất bình thản phong lưu, yên lặng bất động cũng toát ra vài phần
phóng khoáng. Mạnh Phù Dao lẳng lặng đứng ở mái hiên, nhìn hắn từ xa,
nhớ đến đêm hôm trong động phía sau núi Huyền Nguyên, thân mình
nhếch nhác nhìn xuyên qua ccuawr động, nhìn bóng người múa kiếm dưới
ánh trăng.

Trong làn gió hiu hiu, Mạnh Phù Dao khẽ mỉm cười, nụ cười nhỏ như

đóa hoa quế, thoáng hiển hiện trong chớp mắt rồi biến mất.

Lòng ngổn ngang trăm mối, bước chân nàng đột nhiên khựng lại rồi sải

bước nhanh qua đó, đoạt lấy bầu rượu bên cạnh Nguyên Chiêu Hủ, tu ừng
ực, thuận tiện đưa tờ giấy trong tay cho hắn.

Nguyên Chiêu Hủ mở ra, nhướng mày trả lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.