PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1726

Lòng bàn tay nắm chặt chùm chuông gió cũ kĩ đã rỉ sét đến mức như

được phủ một lớp sơn đen kịt bên ngoài, thô ráp lạnh băng, phút chốc sau
lại cảm thấy trong lòng tựa như có một trận gió cát thổi qua.

Cửa cung đã ở ngay phía trước mặt. Tất cả những manh mối tìm kiếm

được trong suốt một đoạn đường dài này, đã định sẵn phía sau bức rèm bí
ẩn là một câu chuyện đẫm mùi máu tanh cùng những âm mưu hiểm độc đen
tối, sau khi mở rộng cánh cửa phía trước mặt này ra, con sóng lớn sắp ập
đến là điều nhất định không thể tránh khỏi.

Bàn tay đã giơ ra của Mạnh Phù Dao dừng lại giữa không trung.

Dường như chỉ sau một khoảnh khắc khựng lại vô cùng ngắn ngủi, nàng

lập tức dứt khoát, quả quyết mở cửa ra.

"Kẽo kẹt..."

Cửa cung chầm chậm mở ra kèm theo một tràng âm thanh kẽo kẹt kéo

dài vang lên trong màn đêm tĩnh mịch, nghe ai oán thê lương như tiếng
người rên rỉ đau đớn trong lúc chờ chết, ánh trăng vàng đổ bóng trên nền
đất ngày một rộng hơn, soi tỏ con đường lát gạch cũ kĩ phủ đầy cây cỏ dại
úa tàn.

Con đường gạch dẫn thẳng vào trong cung thất, phía bên cạnh bậc thềm

sứt mẻ là một mái hiên cũ kĩ bạc màu giăng đầy mạng nhện, đung đưa lay
động nhẹ nhàng trong sắc trăng bàng bạc.

Nàng chầm chậm men theo con đường nhỏ lát gạch đi tới cung thất bỏ

hoang, giẫm lên đám dây leo dại khô héo dưới chân phát ra tiếng răng rắc
rất khẽ.

Mạnh Phù Dao đi qua những hành lang ngoằn nghoèo gấp khúc, một

thân tố y phiêu diêu, bóng lưng phảng phất như cô hồn dã quỷ du ngoạn
nhân gian, men theo hành lang nhỏ hẹp đến chỗ ngoặt thứ ba thì tiến vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.