PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1772

Cảm thấy nàng đang nhìn mình, cô gái ấy nghiêng đầu nhìn thẳng vào

Mạnh Phù Dao khiến nàng như thể bị choáng.

Cùng lúc đó, nàng nghe thấy cô bé bên cạnh cô gái này hừ lạnh, có lẽ là

khó chịu vì việc Mạnh Phù Dao cứ nhìn chằm chằm họ, tay vung lên, ném
chiếc hộp trên tay ra. Cái hộp nhiều màu chỉ bằng bàn tay người trượt dài
trên bàn. Bên trong đột nhiên xuất hiện thứ gì đó màu trắng, có hình dạng
giống tờ giấy bay đến mu bàn tay của Mạnh Phù Dao.

Mạnh Phù Dao nhúc nhích ngón tay, thứ đó dừng lại giữa không trung,

ngọ nguậy một lúc rồi lần lượt thò ra bốn móng vuốt, bốn cái móng vuốt
nhỏ đó búng ra bốn sợi tơ thòng xuống dưới.

Một sợi tơ đậu lên tay Mạnh Phù Dao, vừa chạm vào tay nàng lập tức

biến thành màu đỏ. Những sợi tơ này có thể hút máu!

Mạnh Phù Dao không thể để sinh vật lạ này hút sạch máu của nàng, định

dùng kiếm cắt đứt sợi tơ đi, cô gái kia đột nhiên giơ tay lên cắt đứt các
đoạn tơ, đồng thời nhìn thứ đồ kia, lại quay sang giơ tay với Mạnh Phù
Dao, có vẻ như là đang xin lỗi nàng.

Mạnh Phù Dao vốn cảm thấy chuyện cho thứ sinh vật kỳ lạ kia ra ngoài

hại người khác là vô cùng quá đáng, nhưng không hiếu sao nhìn thấy cô gái
kia ra hiệu xin lỗi thì nàng lại không thể tức giận được nữa, chỉ cười với
nàng ta rồi gật đầu định đi, cô gái đó nhìn kỹ vào mắt nàng, đột nhiên giơ
tay ra hiệu gì đó.

Cô bé đội vòng vàng kia trợn mắt, thuật lại nàng nghe một cách khó

chịu:

"Thánh... Cô nương nói, có phải ngươi đang có chuyện buồn phải

không? Có phải gặp chuyện khó khăn không thể giải quyết không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.