PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1784

Một mùi hương rất kỳ lạ, ngửi qua như mùi hoa sen tuyết trên núi cao,

lạnh lùng mà thơm ngào ngạt, khi thoảng qua thì toàn bộ mùi hương của
thế giới đều phải nhường bước, chỉ còn lại mùi hương say lòng người ấy.

Nàng ngẩng đẩu, cố gắng ngửi, miệng mấp máy không thốt ra tiếng: Vua

của các mùi hương.

Mùi hương càng ngày càng đậm, vốn mùi hương đấy đã xa, rồi lại đột

nhiên rất gần.

Nàng hoảng sợ, chui rụt vào trong ngăn tủ.

Nàng vừa rụt vào, hương thơm này như đã xác định được vị trí, đi thẳng

đến ngăn tủ.

Nàng càng hoảng sợ.

Mùi hương đó dừng lại trước tủ, nhìn từ dưới kẽ tủ, nàng thấy một đôi

giày viền bạc vô cùng đẹp, cùng với một đôi chân không lớn, có lẽ là chân
của một thiếu niên.

Nhìn đôi giày có vẻ quý giá, chẳng lẽ là vị Hoàng tử nào đó?

Nàng càng lo sợ.

Đứa trẻ gặp nạn được Hoàng tử tốt bụng cứu ra khỏi chốn đau khổ, đó

chỉ là chuyện bịa của mấy người kể chuyện, khả năng lớn nhất xảy ra là mẹ
bị phát hiện, và rồi phải chịu cái chết thê thảm nhất thế gian.

Đột nhiên cửa tủ được mở ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.