PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1792

"Đợi ta quay về!"

Ánh nắng mùa thu rực rỡ vô cùng, ánh mắt của người thiếu niên trong

ánh dương chứa đầy sự chân thành, nàng nhìn vào đôi mắt ấy, gật đầu đầy
tin tưởng, nàng tin hắn nói được làm được, lần đầu tiên nàng tự nguyện
chui vào chiếc tủ đó, đợi hắn quay lại.

Thế nhưng hắn không đến.

Hắn cũng sẽ không đến nữa.

Bởi vì đêm đó, nàng đã đánh mất chính mình.

... Gió từ thế giới nào đó thổi tới, mang theo mùi máu và một mùi kỳ lạ,

mùi hương đó... mùi hương đó...

Nàng ngồi trong bóng tối, ôm đầu gối, chờ, càng ngày càng trở nên vô

vọng, đột nhiên, nàng nghe tiếng bước chân, vui mừng nghĩ có lẽ hắn đến
rồi, đang định đi ra thì nghe thấy một giọng nữ vang lên: "Không phải các
ngươi nói thấy hắn ở đây sao? Đâu rồi?"

Tiếp đó là tiếng rất nhiều bước chân nữa bước tới, nàng không dám thở

mạnh nữa, nghe thấy có ai đó đang trả lời câu hỏi của người nữ kia, tiếng
nói rất nhỏ, lúc sau nàng nghe thấy một tiếng "Chát".

Lại nghe thấy cô gái kia nói: "Không biết Hoàng cung Toàn Cơ nuôi cái

bọn vô dụng này làm gì? Nói là rác rưởi còn quá nhẹ."

Nàng ta vô cùng khó chịu, cho tất cả những người kia lui ra, không gian

trở nên yên tĩnh hơn, nàng cầu mong cô gái kia mau đi đi, kẻo đến lúc hắn
tới, có người nhìn thấy hắn lại không thể cứu nàng ra được.

Không gian yên tĩnh được một lúc, nàng nghĩ cô gái đó có lẽ đã đi rồi,

liền khẽ động đậy một cái, bỗng nghe thấy tiếng bước chân cô gái kia đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.