PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 2086

Nghĩ như thế lòng nàng liền buông lỏng, không nhịn được cười bản thân

sao có thể nghĩ đến mức này? Tám phần là do mấy ngày trước tên đó đề
nghị khiến lòng mình băng giá, dạo này nhìn hắn liền thấy không yên tâm
nên nàng mới hoài nghi. Thật sự là nghĩ lung tung mà. Bất luận thế nào,
dựa vào hiểu biết của Mạnh Phù Dao về hắn, cho dù là vì nàng thì Vô Cực
cũng tuyệt đối không thể làm vậy.

Mấy ngày sau là 15 tháng 8. Mặc dù là tết đoàn viên nhưng mấy người

đều sợ động vào nỗi đau của Nhã Lan Châu nên không nhắc tới. Đến buổi
tối lại có mấy cung nữ lần lượt tới mời, nói rằng "Nhã Công chúa mời các
vị đến đình Lưu Giác ngắm trăng."

Đến đình Lưu Giác chỉ thấy dòng nước nhẹ trôi, sóng biếc lăn tăn. Trong

đình đã treo đèn thủy tinh lên, mặt nước phản chiếu trăng tròn giữa mây,
ánh sáng chảy tràn. Nhã Lan Châu tựa vào bàn tiệc trong đình khẽ cười,
nhìn thấy mọi người đến liền ra đón.

Mạnh Phù Dao nhanh chân bước đến, cười hi hi nhìn mặt trăng trên trời

khen: "Trăng hôm nay tròn thật đấy, không những tròn mà còn rất đẹp."

Mọi người đều ngẩng đầu ngắm, quả nhiên mặt trăng đỏ nhạt, tựa như

một mảnh san hô rực rỡ. Nhã Lan Châu nhìn ngắm mặt trăng lại lộ ra vẻ
mặt ngạc nhiên nói: "Muội lại không hề chú ý đến sắc trăng đêm nay. Đây
giống như là đêm trăng La Sát trong truyền thuyết của Phù Phong bọn muội
đấy."

"Trăng La Sát?" Mạnh Phù Dao nhanh tay nhanh chân cướp chỗ ngồi

xuống, kéo theo cả Vân Ngấn, Trưởng Tôn Vô Cực vội vàng ngồi theo, vừa
đúng để Chiến Bắc Dã và Nhã Lan Châu ngồi cạnh nhau. Thế nhưng hai
người này chỉ nhìn nhau một cái, Chiến Bắc Dã liền nghiêng người ngồi
xuống, Nhã Lan Châu rũ mắt, trong phút chốc không ai nhìn được vẻ mặt
nàng ấy. Nhưng ngay sau đó nàng ấy lại ngẩng lên, ân cần rót trà cho mọi
người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.