PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 2135

chúng sợ tên A Tam trước nay vẫn bị chúng bắt nạt giờ lại trở thành thần
thánh, chỉ một cái bạt tai cũng khiến chúng bị đe dọa tính mạng.

Sau một hồi lâu giằng co, vẫn là Tiểu Hổ lặng lẽ thăm dò, kéo theo cả

Mã lão gia. Mạnh Phù Dao chăm chú nhìn theo từng nhịp bước cẩn trọng
của Tiểu Hổ trên tấm ván đi lên thuyền, sau đó đột nhiên nhoẻn miệng
cười, khẽ vung tay áo, những tấm ván gãy kêu răng rắc.

Tiểu Hổ và Mã lão gia vùng vẫy dưới dòng nước gào thét ầm ĩ, Mạnh

Phù Dao đạp một chân lên mạn thuyền, hét lớn: "Bay lên!"

Thế là Tiểu Hổ liền bay lên cao.

Tiểu Hổ trong cơn hoảng loạn vẫn ra sức túm chặt lấy Mã lão gia, nghe

thấy câu "bay lên" trong đầu chợt hiện ra những câu vè của Mạnh Phù Dao,
sau đó hắn lấy lại hơi, giây lát sau đã cảm thấy cơ thể nhẹ nhõm hơn rất
nhiều trong khi vẫn phải kéo theo Mã lão gia, cả thân người bay lên rồi từ
từ hạ xuống thuyền hải tặc.

Tiểu Hổ chăm chú nhìn từng cử động của mình, vẫn là thân hình lúc

trước không hề mọc thêm đôi cánh, lại chăm chú nhìn thiếu niên trước mặt
với nụ cười trong sáng, cao quý, bỗng nhiên vành mắt đỏ lên.

Chưa từng ăn thịt lợn, cũng chưa từng trông thấy lợn chạy(*), Tiểu Hổ

biết mình thật may mắn khi mà gặp được quý nhân phù trợ giúp khí huyết
của hắn được vận hành lưu thông.

(*) Cách nói ví von việc con người có những việc dù chưa từng trải qua

nhưng đã được nghe nói nên quen thuộc và có chút hiểu biết.

"Trên đời này có lẽ không phải mọi hành động tốt đều sẽ được báo đáp,

cũng như không phải mọi tình cảm đều được đón nhận." Mạnh Phù Dao
khẽ cười, "Nhưng chỉ cần gặp được một lần đã coi như không sống uổng
phí một đời".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.