PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 2167

bốn bề đan xen, những chiếc thuyền chỉ hơi to một chút sẽ không dám đi
qua.

Những chiếc thuyền nhỏ được hạ xuống nước, Mạnh Phù Dao, Vân

Ngấn, Diêu Tấn cùng trên một chiếc thuyền, Yến Kinh Trần cùng Mã lão
gia và một vài hải tặc tinh thông dưới nước trên một chiếc thuyền khác.

Mặt trời rắc xuống những tia nắng ấm áp, mặt biển như dát vàng, khắp

nơi lấp lánh. Diêu Tấn đứng trên thuyền suy nghĩ rất lâu, phân chia khu vực
và nói: "Có lẽ đều ở đây cả."

Mạnh Phù Dao lẩm bẩm: "Mong là đồ vật Đại Phong đánh rơi đều mắc

kẹt dưới đáy biển này, nếu không nước biển luôn chuyển động không
ngừng biết đi đâu để tìm?"

"Hy vọng đó rất có khả năng thành hiện thực." - Diêu Tấn chuẩn bị xong

đồ lặn, quàng dây thừng lên người buộc chặt, hít thở một cách say mê làn
gió biển còn mang theo hơi ẩm và cười: "Chà, cũng lâu rồi không xuống
nước, cuối cùng cũng có đất dụng võ rồi đây!"

Diêu Tấn nhún người, sau đó hòa vào dòng nước không một tiếng động.

Ban đầu mọi người còn trông thấy một cái bóng xám mờ mờ trong làn nước
xanh biếc, nhưng dần dần không thấy đâu nữa.

Mạnh Phù Dao thả dây thừng xuống, căn cứ vào độ dài dây thừng để ước

tính độ sâu của biển, đồng thời phán đoán khi mình ở dưới đó thì có thể
duy trì trong bao lâu, Diêu Tấn là người dân tộc Nặc Giao ở đảo La Sát, kỹ
năng nín thở lặn dưới nước đã được luyện từ khi còn nhỏ, thời gian có thể ở
dưới đáy biển của hắn sẽ dài hơn những người bình thường... Còn về công
phu của nàng chắc với độ sâu thấp hơn có lẽ sẽ duy trì được trong nửa giờ.

Diêu Tấn kéo dây thừng cho đến khi sợi dây sắp tuột ra thì mới dừng lại.

Mạnh Phù Dao nóng lòng chờ đợi, lâu sau có cảm giác Diêu Tấn sắp nổi
lên, đợi một lát, "róc róc" - Diêu Tấn rẽ nước nổi lên, thở dốc: "Rất sâu...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.