PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 218

Mạnh Phù Dao thầm thở phào, thoải mái cử động tay chân, y phục sau

lưng nàng dính chặt vào người do mồ hôi đổ, khiến lưng nàng ngưa ngứa.

Bùi Viện lạnh lùng nhìn nàng, nói: “Ngươi nói cho ta biết người làm hại

ta là ai, ta thề cuộc đời này không đựng đến ngươi. Nếu không, hôm nay dù
ta có liều mạng bị thương, cũng sẽ không để ngươi toàn mạng thoát khỏi
nơi này.”

Mạnh Phù Dao chớp mắt vài cái, “Thật không?”

“Dĩ nhiên.” Bùi Viện ngạo nghễ nói, “Lời nói của bổn Quận chúa không

phải là lời nói suông.”

“Ngươi thề đi.” Mạnh Phù Dao cười, “Nếu như ngươi đổi ý, dấu gạch

chéo trên mặt ngươi sẽ mọc thêm nhánh, toàn thân ngươi đều bị gạch vòng
vòng chéo chéo, cả nhà ngươi ai cũng bị gạch vòng vòng chéo chéo.”

“Ngươi…” Bùi Viện tức giận đến bật ngửa, cắn răng thật lâu, vậy mà lại

thật sự thề theo, Mạnh Phù Dao nghe thấy câu “Cả nhà ta ai cũng bị gạch
vòng vòng chéo chéo…” kia thì trong bụng liền cười điên cuồng, nhưng lại
cố bày vẻ mặt cung kính nói: “Nè, ta nói cho ngươi biết, ngươi không được
nói là ta nói đó nhe, quả thật đó không phải là người, ta cũng không muốn
đắc tội với hắn.”

“Ai?” câu hỏi thốt ra từ kẽ răng ken két như sắp toé lửa của Bùi Viện.

“Người này họ Nguyên, tên Bảo.” Mạnh Phù Dao đáp rất nghiêm túc.

Nguyên Bảo đại nhân ở nơi xa nào đó bỗng hắt hơi.

“Nguyên Bảo?” Bùi Viện cau mày lặp lại, nói thật khẽ, “Cái tên này…”

“Ẩn sĩ sơn dã, tên chỉ là danh hiệu, ta nghe nói là cao thủ thế ngoại do

Vân gia - kẻ thù của Bùi gia mời đến, người bình thường chưa ai nghe qua

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.