PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 226

rồi.”

“Ngươi…” Bùi Viện bị hắn chặn nghẹn họng, lòng đầy tức giận nhưng

lại do dự. Người này là người ngay thẳng, hơn nữa là đệ nhất cao thủ
Hoàng cung Thái Uyên, đắc tội hắn rất khó lùi.

Thoáng chốc nhìn thấy Yến Liệt đã đến gần, đây là cha chồng tương lai

của ả, Bùi Viện không muốn ông ta nhìn thấy thái độ giận dữ tùy tiện của
mình, ả trừng mắt Thiết Thương Mạc một cái, bước đến hành lễ với Yến
Liệt.

Ánh mắt Yến Liệt lướt qua khuôn mặt đang che kín của ả, sau đó liền dời

tầm mắt qua nơi khác, đứng im vuốt râu mỉm cười, nhận lễ của Bùi Viện.
Bùi viện đứng thẳng người lên, ả xưa nay luôn cao ngạo, nhưng hôm nay
lại tình nguyện hành lễ với người có địa vị thấp hơn mình, hơn thế còn rất
vui vẻ mỉm cười. Lão gia tử Yến Liệt gia nhận lễ của ả, chẳng phải là đã
thừa nhận ả là con dâu mình, ván đã đóng thuyền rồi sao?

Yến Liệt chăm chú nhìn ả, ôn tồn cười nói “Quận chúa, hôm nay là thánh

thọ bệ hạ, chớ để việc vớ vẩn này chi phối, làm lỡ việc lớn thì không đáng
đâu.”

Ông ta thản nhiên nói, nhưng nụ cười trên mặt chứa đầy thâm ý, nhấn

mạnh hai chữ “việc lớn”.

Bùi Viện nghe thấy thì tim giật thót, lúc này mới nhớ đến mục đích hôm

nay đến đây của mình. Ả nhăn mặt cau mày, có chút ảo não tại sao mình
vừa nhìn thấy Mạnh Phù Dao thì liền quên mất việc chính. Giờ phút này
mới nhớ ra hình như từ nãy giờ vẫn không thấy Mạnh Phù Dao lên tiếng?

Hình như mới vừa rồi, Mạnh Phù Dao đã ngã lăn xuống bậc thềm nơi bụi

hoa, từ đó đến giờ thì im hơi lặng tiếng. Khi đó ả bận đương đầu với Chiến
Bắc Dã, rồi đấu khẩu với Thiết Thương Mạc một hồi, quên mất Mạnh Phù
Dao kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.