PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 228

Tiếng lầm bầm không ngừng văng vẳng trong bóng tối, dường như có hai

đôi mắt sáng như sao lấp lánh trong bóng tối, trong đó có một đôi mắt là kẻ
xui xẻo Mạnh Phù Dao.

Mới vừa rồi nàng lăn xuống bậc thềm trốn vào bụi hoa, còn chưa kịp bò

dậy thì đột nhiên bị một đôi tay cứng như sắt lôi kéo. Ngay sau đó cả người
liền rơi xuống một cái giếng tối đen.

Mạnh Phù Dao kinh hãi lập tức định phản kháng, nhưng đối phương đã

đưa tay lên che miệng của nàng, lắc đầu ý bảo nàng không được la ầm lên.
Lòng bàn tay y hơi thô ráp, rõ ràng là tay của nam tử luyện võ. Hơi lạnh
trong lòng bay có mùi hương trầm thoang thoảng à chỉ nam nhân quý tộc
mới dùng. Mạnh Phù Dao ra hiệu bằng ánh mắt, ý bảo với đối phương
mình sẽ không hành động thiếu suy nghĩ, y mới buông tay ra. Nàng nhìn
xung quanh một lượt, phát hiện ra nơi này là một gian mật thất, đoán chừng
trước đây nơi này có lẽ là một cái giếng khô, nối liền với một mật đạo nào
đó. Sau đó người ta trồng hoa ở trên để che giấu nó, khi nàng lăn vào bụi
hoa, người này đang núp trong giếng, thuận tay liền lôi nàng xuống.

Cảm giác được đối phương không có địch ý, nàng thở phào nhẹ nhõm.

Chàng trai này đột nhiên xoay vai nàng lại, xé roẹt ống tay áo mình, vừa
nhanh nhạy thành thạo vừa mạnh bạo, trong nháy mắt đã băng bó xong vết
thương trên vai nàng.

Mạnh Phù Dao bất ngờ không kịp chống đỡ, đau đến la ó kêu gào, nhưng

chỉ trong tích tắc chàng trai kia đã buông tay ra, im lặng xoay mặt về hướng
khác.

Bóng lưng của y gầy gò thẳng tắp như một cây ngọc chìm trong bóng tối,

thấy Mạnh Phù Dao đã yên lặng trở lại, y bước đến trước vài bước, chút
ánh sáng nhàn nhạt từ trên cao rọi xuống, phác họa nên dáng hình của y, vai
rộng eo thon, đương độ tuổi thiếu niên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.